155Tư Vân gật đầu, xem như nể mặt.Sau đó đứng dậy mang theo Oánh Oánh và Chu Thuật Hoài rời đi cục cảnh sát.Bọn họ ở chỗ này trì hoãn thời gian, đã rất lâu rồi.Nhìn người đi rồi, lúc này mẹ Phó mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm.Tuy rằng chuyện của Lâm Tư Tư không thể giải quyết, nhưng cũng may chuyện của con trai đã qua.Nhìn bóng lưng Tư Vân và Chu Thuật Hoài rời đi, thân hình người đàn ông cao lớn cường tráng, giống như một ngọn núi cao sừng sững, trông rất có cảm giác an toàn, trong tay anh ôm đứa bé, đứng bên cạnh Tư Vân. Mặc dù nói là ở nông thôn, cũng đừng nói, nhìn thật đúng là có cảm giác trai tài gái sắc.Lúc trước bọn họ còn tưởng rằng người đàn ông Tư Vân gả rất kém cỏi, nhưng bây giờ xem ra, tựa hồ cũng không tệ như vậy.Bà Trịnh lại quay đầu nhìn đứa con trai mặt mũi bầm dập của mình: “...”Không phải, vừa rồi một lòng chỉ muốn trấn an Tư Vân, bà cũng không chú ý tới con trai mình bị đánh thảm như vậy.Dù sao anh ta cũng là quân nhân, sao lại bị đánh thảm như vậy chứ?Nhất định là bởi vì khi dễ mẹ con Tư Vân, chột dạ không còn mặt mũi đánh trả đúng không!Đối với thân thủ của con trai mình, bà Trịnh vẫn tương đối rõ ràng.Hơn nữa nghĩ đến thái độ trước kia của Phó Dương đối với Tư Vân cũng không tốt lắm, bọn họ vẫn nhìn thấy.Lúc này cũng không biết xấu hổ giải thích với anh ta.Tuy rằng đau lòng, nhưng càng nhiều chính là chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.Trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-thap-nien-80-me-ke-xinh-dep-lay-chu-trai-heo/3599162/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.