140“Lời này của cô thật sự quá buồn cười, theo ý tứ của cô nói, cha mẹ bị đánh còn phải an ủi bọn họ, để cho bọn họ không tức giận sao?” 
Lâm Tư Tư bộ dạng như chị không hiểu ý của em nói: “Chị Vân Vân, em không có ý này, em chỉ là cảm thấy, âm ĩ nhỏ không phải là bình thường sao, người nông thôn nhà ai không có mâu thuẫn, nếu ai cũng giống như chị, đều phải đem người nhà của mình đưa vào tù? Cha mẹ hai người nói có phải hay không?” 
Cha Tư và mẹ Tư đồng ý gật đầu: “Tư Tư nói đúng, Vân Vân cô rất kỳ cục, cô anh chóng đến chục cảnh sát đón người trở về!” 
“Cô không thể hiểu chuyện như Tư Tư sao? Từ nhỏ chúng tôi đã dạy cô thế nào?” 
Tư Vân không tức giận mà cười: “Chú Tư thím Tư, các người cũng cho rằng như thế sao? Nếu có một ngày người bị đánh vào bệnh viện là các người, con gái ruột của các người không chỉ không giúp các người đòi lại công bằng, còn phải khuyên các người chịu đựng, nói cho bên đánh người nói: Không sao, đây không phải lỗi của các người, các người nghĩ như vậy đúng không?” 
Trương Thúy Mai luôn cảm thấy có chỗ nào đó không dễ chịu, nhưng vẫn là theo bản năng phản bác nói: “Là cô quá keo kiệt, nếu đều giống như cô, cả nhà còn không phải trở mặt thành thù?” 
“Đúng vậy, tôi hẹp hồi, chỉ là tôi không thể nhìn thấy người khác ức hiếp mẹ tôi. Người khác ức hiếp mẹ tôi thì tôi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-thap-nien-80-me-ke-xinh-dep-lay-chu-trai-heo/3599147/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.