Trong tay cậu ta cầm một miếng sườn lớn.Nhìn thấy Tư Vân đã trở lại, lập tức la lớn: “Chị dâu, chị về rồi, lão đại bảo em đưa sườn cho chị.”
Tư Vân vội tiến lên: “Làm phiền rồi, mau tiến vào uống điểm nước đường.”
Vu Đông vội lắc đầu nói: “Không được chị dâu, em còn có chuyện khác, ngày sau hai người muốn ăn gì, chị nói với em, em giúp hai người đưa tới là được.”
Tư Vân nhìn nhìn xương sườn, suy nghĩ một chút nói: “Được, lần sau bảo lão đại cậu đừng đưa sườn nữa, đưa chút sườn heo ruột già móng heo tới.”
So sánh xương sườn, Tư Vân vẫn thích ăn thịt kho hơn.
Đặc biệt là mùi vị của móng heo và ruột già lại càng tuyệt vời.
Heo thận càng nhai càng thơm.
Cô là người có chút thiên về khẩu vị.
Ai ngờ, vừa nghe nói như thế, Vu Đông thoáng cái an tĩnh.
Tư Vân có chút nghi hoặc: “Làm sao vậy?”
Vu Đông nhìn trái nhìn phải, thấy không ai nhìn tới đây, lúc này mới nhỏ giọng nói: “Chị dâu, em hiểu.”Tư Vân: “?”
Anh thì biết gì?
“Yên tâm, em không nói với lão đại.”
Tư Vân: “....”
Vu Đông nói xong, liền lén lút rời đi.
Làm cho Tư Vân ngơ ngác.
Ăn những thứ này có lạ không?
Cô gãi gãi mặt, vừa muốn vào nhà, thím Trương không biết từ đâu chui ra.
Thấy Vu Đông đi xa, bà lập tức bước lên phía trước, kéo tay Tư Vân qua một bên nhỏ giọng hỏi: “Vân Vân nha đầu, cô thành thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-thap-nien-80-me-ke-xinh-dep-lay-chu-trai-heo/3599133/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.