Đi thành phố“Dạ. Cũng tốt, giống như lúc trước.”
“Được, học tập cho tốt.” Chu Thuật Hoài cùng hai đứa nhỏ này kỳ thật có chút không quen thuộc, bọn họ không nói nhiều, một tuần thời gian nói chuyện có thể đếm trên đầu ngón tay.
Vẫn là Tư đã bước ra và phá vỡ sự cứng nhắc giữa hai cha con.
“À, Chu tiên sinh, em có nấu mì, anh có muốn ăn một ít không.”
Chu Thuật Hoài hơi hơi gật đầu, đứng dậy đi qua.Nhìn thấy Tư Vân, Oánh Oánh lập tức giơ tay y y nha nha muốn ôm.
Chu Thuật Hoài nhướng mày, nhìn về phía Tư Vân.Tư Vân nở nụ cười dịu dàng, bước lên trước nói: ““Đưa đứa nhỏ cho em đi.”
Cô vươn tay, một đôi ngón tay thon dài trắng mịn, cho dù là nấu cơm cũng trắng nõn xinh đẹp như trước.
Móng tay có một chút màu hồng.
Chu Thuật Hoài đưa đứa bé cho cô, hạt đậu nhỏ vừa đến trong lòng ngực của Tư đã ‘ha ha ha’ nở nụ cười.
Tư Vân ôm cô bé ngồi xuống một bên, Chu Thuật Hoài cầm đũa ăn mì, tốc độ của anh rất nhanh, nhưng không lộ vẻ thô bỉ, âm thanh cũng không lớn, một bát mì lớn, cuối cùng ngay cả canh cũng uống sạch sẽ.
Không ai không thích đồ mình làm bị người ta ăn sạch sẽ, Tư Vân cũng không ngoại lệ.
Cô nhìn chằm chằm Chu Thuật Hoài, nói: “Trong phòng bếp còn có, anh có muốn ăn thêm một chút nữa không?”
“Không cần đâu, cảm ơn em.” Chu Thuật Hoài buông đũa, sắc mặt trầm tĩnh: “Em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-thap-nien-80-me-ke-xinh-dep-lay-chu-trai-heo/3599020/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.