7]Không thể dựa dẫm vào đàn ôngDưới ánh chiều tà, trong thôn trang bốc lên từng trận khói bếp, chung quanh một trận yên tĩnh.
Tư Vân đi vào nhà, quét mắt nhìn hai người một cái, Chu Việt Đông còn đang nghiêm túc đọc sách, nhưng Chu Việt Hàn rõ ràng là không thể ngồi yên, trên mặt lộ ra vẻ buồn ngủ.
Nhìn thấy cô đã trở về, mới đột nhiên ngồi thẳng người, làm bộ như rất nghiêm túc học tập, nhưng thực chất ánh mắt đang liều nhìn những thứ trên tay của cô.
Lúc nhìn thấy túi kẹo lớn kia, đôi mắt cậu nhóc sáng rực lên.
Tư Vân đem kẹo sữa thỏ trắng và bánh bích quy đặt lên bàn, những rau dưa khác bỏ vào trong phòng bếp.
Chu Việt Hàn dụi dụi mắt: “Anh cả, anh mai nhìn xem, cô ấy mua rất nhiều bánh bích quy và kẹo!”
Chu Việt Đông nhìn thoáng qua, liền thu hồi ánh mắt: “Vậy cũng không phải mua cho em, có gì đẹp mắt.”
Trước đây cha nuôi cũng sẽ cho tiền mẹ nuôi cũ mua đồ ăn cho bọn họ, nhưng mẹ nuôi vẫn luôn mua trở về trốn ăn một mình, cũng không nhìn ngó bọn họ một cái.
Chu Việt Hàn hung hăng nuốt nước miếng một cái, ngượng ngùng nói: “Nói cũng đúng.”
Tư Vân đang phân loại những nguyên liệu cô đã mua trong phòng bếp, sắp xếp các loại gia vị một cách gọn gàng, lại đem mua gạo mì phân biệt đổ vào trong vại, lúc này mới chuẩn bị cơm chiều.
Trong khi cho nước vào để nấu cơm, cô vừa nghĩ sau này chính mình phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-thap-nien-80-me-ke-xinh-dep-lay-chu-trai-heo/3599014/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.