Tống Chiêu Đệ: " Dì à, vị Chung đồng chí này là con riêng của dì họ cháu, mấy ngày trước, dì họ của yêm đến đây chính là để làm mai cho yêm. Anh ấy là một sinh viên, yêm cảm thấy anh ấy rất được cho nên muốn cùng anh ấy kết hôn, sau này dì đừng ở bên cạnh yêm nói về Vương Đắc Quý nữa."
"Sinh viên à." Người phụ nữ rất hâm mộ, đánh giá Chung Kiến Quốc một phen, " Sao yêm cảm thấy cậu ấy có chút lớn tuổi, không bằng Vương Đắc Quý xứng đôi với cháu hơn."
Mi tâm Chung Kiến Quốc nhảy dựng, cân nhắc nên giải thích làm sao.
Tống Chiêu Đệ: "Yêm không phải nói bây giờ anh ấy là một sinh viên, anh ấy đã tốt nghiệp đại học được mấy năm rồi, bây giờ đang là sĩ quan. Ngày ngày phải huấn luyện ở trong quân đội, gió thổi dầm mưa dãi nắng, so với chúng ta thì vất vả hơn nhiều, cho nên nhìn anh ấy mới thấy già hơn."
"Sĩ quan à?" Người phụ nữ kinh ngạc, lại không muốn thừa nhận Tống Chiêu Đệ có vận khí tốt như vậy, " Chức quan có lớn không?" Nhất định chỉ là một trung đội trưởng nhỏ.
Tống Chiêu Đệ: "Đoàn trưởng."
" Dì có biết đoàn trưởng là chức quan lớn như thế nào không?" Chị cả Tống thấy đối phương không dám tin thì vô cùng hài lòng, " Phía trên đoàn trưởng là sư trưởng, phía trên sư trưởng là tư lệnh."
Người phụ nữ kinh hô: " Mẹ của yêm ơi, yêm đã nói Chiêu Đệ là một cô gái có phúc khí mà, quả nhiên là một người có phúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-thap-nien-70-thanh-me-ke-nuoi-day-con-cai/898729/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.