Triệu Trí Viễn là người cho cô mặt mũi lớn nhất, Trần Ngũ Nguyệt gắp thức ăn cho ống, ông liền cho vào miệng ngay.
Vốn cũng không nghĩ ngợi gì, đợi nếm được một miếng, liền bị khựng lại. sau đấy, hai mắt tỏa sáng, không cần đợi Trần Ngũ Nguyệt nói gì, bản thân liền liên tiếp gắp đồ ăn.
Hai người Triệu Hưng Quốc và Triệu Quốc Khánh nhìn thấy phản ứng của bố mình, thì có chút bất lực lắc đầu.
Bố của bọn họ, vì cô em gái không nên thân, cho dù đồ ăn có khó ăn hơn nữa, ông cũng có thể nhịn xuống, hơn nữa còn giả bộ là đồ ăn rất ngon.
Có điều họ lập tức cảm thấy có gì đó không đúng.
Nếu như món ruột già kho cần cho mặt mũi, vậy thì những món khác thì sao?
Triệu Trí Viễn ăn không hề khách khí.
Đồ ăn Triệu Hương Vân làm khẩu vị khá là đậm, món ăn nào cô cũng thích cho thêm một ít ớt.
Hơn nữa lần này, khi nấu ăn cô dùng gấp ba lần lượng dầu ăn so với lượng dầu ăn Trần Ngũ Nguyệt thường dùng, nên đồ ăn rất ngon.
" Bố, người .... người phản ứng cũng quá khoa trương rồi đấy ?" Triệu Hưng Quốc không nhịn được nói.
So với Trần Ngũ Nguyệt thiên vị, bọn họ vẫn tình nguyện nói chuyện với người bố làm đội trưởng đội sản xuất là Trần Trí Viễn.
" Khoa trương cái gì? Hưng Quốc, Khánh Quốc, bố nói cho các con biết, các con quên rồi sao? Bất kể là việc gì, bản thân đều phải tự thử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-nam-80-lam-tieu-kieu-the/2664838/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.