Thời đại này, vật giá vẫn còn rất thấp, chín mươi tệ phiếu công nghiệp đủ cho Triệu Hương Vân mua được rất nhiều đồ. Triệu Hương Vân cầm theo tiền và phiếu công nghiệp nhanh chóng rời khỏi. Người đàn ông đó cũng vậy, vác theo bao vải rất nhanh liền biến mất trên phố.
Triệu Hương Vân nhanh chóng tới cung tiêu xã, mua bánh xà phòng, khăn mặt, hai cái bình tráng men, hai cái phích nước sắt. Nhà họ không có phích nước, Trần Ngũ Nguyệt không nỡ mua, mùa đông trời lạnh, thì đun nước trên lò, nhưng nước nóng này chỉ có Triệu Hương Vân mới có thể uống, những người khác thì mùa đông lạnh như vậy cũng chỉ có thể uống nước lạnh.
Trần Ngũ Nguyệt cũng không phải là ngoại lệ. Triệu Hương Vân nghĩ, mua hai cái phích nước về thì trong nhà sẽ tốt hơn so với trước đây. Bánh xà phòng một đồng một bánh, Triệu Hương Vân mua bốn bánh. Không biết nghĩ tới điều gì, cô lại lấy thêm một bánh nữa. Khăn mặt cô lấy mười cái, dùng luân phiên, ba hào một cái. Đắt nhất vẫn là phích nước, một cái phích nước năm tệ, sắp bằng giá của một nửa cân lương thực tinh ở chợ đen rồi.
Có phiếu công nghiệp, Triệu Hương Vân như ý nguyện mua được những đồ mà bản thân muốn mua. Những đồ này, cô không cần để vào trong không gian, vì có thể đem chúng về nhà.
Đi dạo phố lâu như vậy, bất giác liền đến buổi trưa rồi. Triệu Hương Vân thấy đói rồi, lần này cô đem theo phiếu và tiền nên không hề sợ sệt đi vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-nam-80-lam-tieu-kieu-the/2664814/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.