“ Đại tẩu, chị xác định muốn gọi mẹ qua đây?” Triệu Hương Vân nhìn về phía Trương Tú Lệ.
Cô thật sự không muốn nhìn thấy Trương Tú Lệ tự tìm đường chết. Không nói đến việc cô thực sự không trộm lương thực, cho dù cô có trộm, thì dựa vào mức độ Trần Ngũ Nguyệt thích cô thì bà sẽ truy cứu? Không những không, mà còn đưa thêm lương thực cho cô, cho dù trong trường hợp nhà họ không còn lương thực.
“ Cô trộm lương thực trong nhà, cô nghĩ mẹ sẽ bao che cho cô?”
Trương Tú Lệ tự tin một cách mù quáng, cô kiên định tin rằng, trước đây Triệu Hương Vân chỉ là làm loạn, Trần Ngũ Nguyệt có thể khoan dung cho nó. Nhưng nếu như ảnh hưởng tới tính mạng như việc trộm lương thực, cô không tin, Trần Ngũ Nguyệt có thể thờ ơ. Cho dù bà ấy có thể, thì những người khác có thể bỏ qua?
Nhiều người không thích Triệu Hương Vân như vậy, cô không tin Triệu Hương Vân có thể tồn tại ở Triệu gia.
“ Tùy chị thích nói gì thì nói, chị nhất định gọi mẹ tới, thì gọi đi! Chỉ là nếu có hậu quả gì, tôi sẽ không chịu trách nhiệm!” Triệu Hương Vân giơ hai tay ra, bày ra thái độ không sao cả.
Biểu hiện của Triệu Hương Vân, vô cùng tự tin, dạng tự tin này, làm cho Trương Tú Lệ đột nhiên có chút hoảng loạn. Có điều ngay lập tức, cô tự an ủi bản thân.
“ Cô cùng với tôi đi gọi mẹ, chúng ta để cho mẹ phân xử!” Trương Tú Lệ nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-nam-80-lam-tieu-kieu-the/2664804/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.