Nhìn bát súp rắn có màu trắng ngà trước mắt, đang tỏa mùi thơm hấp dẫn, Giang Vệ Dân có chút ngây người. Anh không nhớ nổi bao lâu rồi mình không được ăn đồ ăn nóng hổi như thế này rồi.
Rau trồng ngoài hai mảnh vườn trước nhà, bình thường anh rất ít hái, đều là dùng để đổi lương thực, đổi trứng gà hoặc những đồ dùng sinh hoạt cần thiết khác.
Bản thân anh cũng không biết nấu cơm, một ngày ba bữa, dùng nước luộc rau thêm chút dầu ăn, hoặc là ăn cháo nấu từ lương thực phụ. Sống ngày qua ngày, cũng chưa bao giờ nghĩ tới, bản thân có thể lặng lẽ như thế này uống một bát canh nóng.
Khi Giang Vệ Dân suy nghĩ tìm tòi, Triệu Hương Vân đã ăn xong thịt rắn, đến xương cũng không tha. Mùi vị đúng là không phải ngon bình thường, thịt rắn rất mềm, rất tươi. Lại uống thêm một ngụm nước súp, thật là mỹ vị, ngon đến mức muốn nuốt luôn cả lưỡi.
Bát súp rất nhanh nhìn thấy đáy, Triệu Hương Vân lau miệng, một bộ dạng vẫn chưa thỏa mãn.
Khi Giang Vệ Dân hồi thần, thì phát hiện Triệu Hương Vân đã uống xong bát canh rồi, đôi mắt cô phát sáng nhìn chằm chằm vào ....bát súp rắn của anh.
Giang Vệ Dân gần như không một chút do dự đưa bát súp của bản thân cho cô
“ Cho cô!”
Nếu như đổi lại là nguyên chủ thì khẳng định sẽ không một chút do dự đưa tay ra nhận lấy. Triệu Hương Vân hiện tại muốn giảm cân, nói một bát thì chính là một bát.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-nam-80-lam-tieu-kieu-the/2664779/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.