Trần Ngũ Nguyệt vốn dĩ còn muốn nói thêm vài lời, nhưng nghe thấy con gái thích quần áo do mình làm, kích động đến mức nuốt hết những lời muốn nói xuống.
“ Con gái ngoan, có cần mẹ làm thêm cho vài bộ nữa không? Trong nhà vẫn còn không ít vải.”
Trần Ngũ Nguyệt cũng cảm thấy vải thô tốt, nhưng con gái không thích. Dứt khoát đem vải trong nhà vẫn còn làm cho con gái vài bộ quần áo mùa hè, cũng không phải là việc gì khó khăn.
“ được ạ, có điều mẹ, từ khi hai chị dâu gả vào nhà mình chưa được làm quần áo mới bao giờ, hay là làm cho họ một bộ nhé?”
Nếu như không phải quần áo trong tủ không vừa với Trương Tú Lệ Và Vương Tú Anh, thì Triệu Hương Vân muốn trực tiếp tặng luôn cho bọn họ.
Quần áo trong đó đều là quần áo mới, một ít thì do Trần Ngũ Nguyệt làm, còn lại thì đều do hai dì từ trong thành gửi về.
“ làm cái gì mà làm, bọn họ không phải có quần áo của bản thân sao?” Trần Ngũ Nguyệt vừa nghe làm quần áo cho hai cô con dâu thì cả người liền thấy không thoải mái.
Bà ấy để cho hai đứa con trai cưới con dâu về không phải là để làm quần áo cho chúng.
Triệu Hương Vân vừa nghe liền biết bà mẹ cực phẩm của mình lại bắt đầu để tâm vào những thứ vụn vặt.
“ Mẹ, hai chị dâu thực ra khá tốt! Hơn nữa gả vào nhà mình còn không yêu cầu sính lễ, có phải chúng ta cũng phải đối xử với họ tốt một chút không?” Triệu Hương Vân kéo tay Trần Ngũ Nguyệt , nhỏ giọng khuyên nhủ bà.
“ vì sao bọn họ không thu sính lễ? Còn không phải vì nhìn chúng bố con là đội trưởng đội sản xuất bồ công anh? Không thì con nghĩ sao họ lại không cần sinh lễ?”
Trần Ngũ Nguyệt cảm thấy bản thân nhìn thông thấu mọi chuyện. Nghe xong lời này, Triều Hương Vân cũng phục rồi. Bà mẹ cực phẩm này thật là cực phẩm, nhìn mọi vật đều nhìn vào bản chất.
“mẹ, người xem như là vì tốt cho con được không? Lúc làm quần áo, thì thuận tiện làm luôn cho hai chị dâu nhé. Hai chị dâu vào nhà mình cũng sắp được một năm rồi, nói không chừng sắp có em bé rồi, mẹ người xem như là nể mặt cháu trai được không?”
Triệu Hương Vân có thể nghĩ được biện pháp đều nghĩ rồi, ngày cả cháu trai chưa có cũng đem ra làm lí do luôn rồi. Ai ngờ được, Trần Ngũ Nguyệt nói
“ ai hiếm lạ, lại không phải là con của con, nếu như con sinh thì mẹ sẽ chuẩn bị cho con rất nhiều đồ”
Triệu Huơng Vân: xong rồi!
Trần Ngũ Nguyệt bắt gặp con gái hồn bay phách lạc, cho rằng bản thân rất quá đáng. Nghĩ nghĩ, lùi một bước
“ nếu như con thích, thì mẹ làm cho họ mỗi người một bộ, nhưng chỉ có thể là một bộ, nhiều hơn thì không có đâu, mẹ còn phải tích vải cho cháu ngoại trai !”
Triệu Hương Vân nghe được, mắt sáng lên gật đầu liên tục
“được ạ, được ạ! Một bộ thì một bộ!”
Còn hơn là keo kiệt đến nỗi nửa phần cũng không có.
“ Nha đầu ngốc, con đối với hai chị dâu tốt như vậy, chúng cũng sẽ không biết điều đâu, không được, lát nữa mẹ phải đi gõ, gõ chúng, làm cho chúng không được quên tiểu cô có bao nhiêu tốt!”
Trần Ngũ Nguyệt nói lời này dọa cho Triều Hương Vân sợ đến hồn lìa khỏi xác. Nếu như Trần Ng Nguyệt mà đi tìm thì bọn họ sẽ hận chết cô! Cô không muốn bản thân còn trẻ như vậy đã mang một thân thù hận.
“Mẹ, hai chị dâu trong lòng rất rõ ràng, mẹ nói ra lại sinh ra khoảng cách. Mẹ không phải người nói muốn nấu nước cho con tắm sao? Con muốn tắm, nhanh đi, nhanh đi!”
Nhìn thấy con gái gấp gáp, Trần Ngũ Nguyệt cũng bắt đầu gấp gáp. Đi lấy nước cho con gái, sau đó đưa vào nhà vệ sinh. Tại thời đại này, đội sản xuất không lưu hành nhà tắm, mọi người đều là đắp một gian phòng đất hoặc nhà cỏ. Tắm đều ở trong nhà vệ sinh giải quyết. Mùa hè nhiều muỗi, chỉ vào trong đó một lúc thôi, lúc ra đã bị đầy vết muỗi chích.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]