Trong tay cầm một quyển phiếu, giống như cầm củ khoai nóng bỏng tay. Triệu Hương Vân cầm trong tay cũng không được, cất giấu đi hoặc để sang một bên cũng không xong. Tiện tay lật xem, vừa nhìn đã bị doạ . Phiếu lương thực đều là phiếu có thể dùng trên toàn quốc, hơn nữa còn là vô thời hạn. Còn về phiếu dầu và phiếu vải cũng vậy, đều có thời hạn sử dụng vĩnh viễn. Những thứ này đều do các cậu với gì gửi cho mẹ cô ấy. Triệu Hương Vân cho đến bây giờ vẫn không thể hiểu nổi, tình cảm anh em của các gia đình khác rất lạnh nhạt, còn riêng gia đình Trần Ngũ Nguyệt, ai ai cũng đều yêu quý, sủng ái bà.
Đang tập trung suy nghĩ thì Trần Ngũ Nguyệt đẩy cửa đi vào, trong tay còn cầm một bọc vải, đi đến trước mặt, sau đó nhét vào tay Triệu Hương Vân
" Đây là 200 tệ, con muốn mua gì thì mua!"
Triệu Hương Vân: "...."
Tại thời đại này, 200 tệ có thể mua sắm được bảo nhiêu đồ, Triệu Hương Vân ít nhiều cũng biết một chút. 6,7 xu có thể mua được nửa ký lương thực phụ (ngô, khoai, sắn, đậu...),khoảng 1,2 hào gì đấy có thể mua được nửa ký lương thực chính (gạo, bột mì),mặc dù phải xếp hàng nhưng những thứ này cung không đủ cầu, nên đôi khi có phiếu cũng không thể mua được.
Trần Ngũ Nguyệt đưa cô ấy tiền và phiếu vải thì chỉ cần lên trên của hàng bách hóa hoặc cung tiêu xã trên huyện thì đều có thể mua được không ít đồ.
"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-nam-80-lam-tieu-kieu-the/2664758/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.