" Mọi người xem, cái đầu heo này đã mập thành thế này rồi sao vẫn còn có mặt mũi ra đường?"
"Đây không phải là con gái của đại đội trưởng sao? Vừa đen vừa xấu, sao còn có mặt mũi bắt Tô Hưng Hoa, người đã từng đọc sách ở trong thành cưới cô ta?"
"..."
Triệu Hương Vân có cảm giác bản thân như đang mơ một giấc mơ dài, trong mơ cô ấy nghe thấy rất nhiều người đang buộc tội bản thân, nói cô ấy xấu, mập, mắng cô ấy mặt dày, cả ngày đuổi theo một người đàn ông.
Đầu đau như muốn nứt ra, cố gắng mở mắt ra, Triệu Hương Vân gần như chết lặng. Những thứ trước mắt cô ấy đều xa lạ. Bức tường đất mục nát, phía trên có dính một lớp bùn đất màu vàng, trên đỉnh mái nhà lợp một lớp cỏ tranh mỏng manh, đem đến cho người khác cảm giác bất cứ lúc nào cũng có thể rơi xuống.
Mà bản thân thì đang nằm trên một chiếc giường đất, phía trên đắp một chiếc chăn bông đã ngã màu xám đen.
Đột nhiên Triệu Hương Vân có cảm giác buồn nôn, vội vàng nghiêng người về mép giường để nôn ra, nhưng thứ nôn ra chỉ có thể là nước, sau khi nôn hết nước ra thân thể cũng khá hơn nhiều.
Triệu Hương Vân giơ tay lên chuẩn bị lau khoé miệng, đột nhiên nhìn thấy tay của bản thân vừa đen vừa thô to, ngay lập tức bản thân gần như chết lặng!!!
Trời ơi, đây là... đây là tay của cô ấy ư?
Triêu Hương Vân gần như không thể tin được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-nam-80-lam-tieu-kieu-the/2664732/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.