Bóng đêm đi qua, tiếng gà gáy cất lên râm ran báo hiệu ngày mới đã đến.
Ngoài ngõ lao xao tiếng người. Lệnh quan trên cấm, không ai dám vượt ra khỏivòng ranh giới cắm cờ. Không vào được, bà con đành gọi với vào hỏi nhàcần giúp đỡ dọn dẹp cơm nước hay không, nghe thật ấm lòng.
Tấmđã nằm vào áo quan dành riêng cho mình, trên mặt phủ lớp vải xô màutrắng. Cô không lo bị người lật tẩy, vì với thân phận cao quý hiện nay,không người nào ở đây có gan động vào cô.
Trên thực tế, cô đã được khâm niệm cẩn thận, đã được đặt vào áo quan. Giờ chỉ còn đợi làm lễ chôn cất là xong.
Nhưng có điều gì đó cứ mãi luẩn quẩn nơi dạ làm Tấm không yên. Mọi việc diễnra thật suôn sẻ, từ lúc ra cung, thuận lợi trúng độc, thuận lợi tỉnhlại, thuận lợi được chôn cất tại quê nhà.
Tấm luôn biết, câuchuyện sẽ đi theo mạch, nhưng là cô cũng rõ hơn ai hết nào có thầnthánh, chỉ có những kẻ giả thần giả qủy nhúng tay vào mà thôi.
Giữa lớp lớp áo niệm, Tấm bỗng thấy lạnh lẽo, rùng mình.
Dì thì tâm trạng khá hơn một chút. Qua một đêm, dường như thành kiến vớicon riêng của chồng đã mất tăm mất dạng. Lần đầu tiên, bà cảm thấy mìnhđược tin tưởng, được có ích đến thế.
Hồi đêm, nghe Tấm nhát gừng kể lại những nỗi đau cô từng trải qua, bà vừa đau lòng vừa tức giận.Trời sáng, bà như được tiếp thêm sức mạnh, lau hết nước mắt, đứng dậy lo toan cho tang lễ, đâu vào đấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-lam-tam/2182934/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.