Thôn nhỏ vì sự trở về của chồng Tấm mà vui như tết. Bà con rủ nhau đến nhà chơi, nói vài bacâu chuyện, chúc mừng gia đình Tấm sum họp sau bao năm xa cách, nhưngtrên hết, mục đích vẫn là ngó chồng Tấm một cái.
Một đồn mười,mười đồn trăm, đều bảo chồng Tấm có cái tên rất mang phong cách dòngdõi, lại nhìn phong độ, cách ăn mặc khác hẳn thôn quê, không là quanthì cũng là người nhiều của. Nhưng mấy người chứng kiến ngày chồng Tấmtìm về với vợ thì đều khẳng định, ông đi bộ một mình, chỉ mang theo mộtcái tay nải con con, người thì tóc bạc trắng xóa, ước cũng ngoại lụctuần. Tôi một lời, anh một ý, đành lũ lượt kéo đến nhà Tấm chứng thực.
Nhà Tấm vốn không lớn, mấy mẹ con với nhau thì vừa đủ, giờ lại có thêmngười đàn ông, mới dựng vách ngăn tạm, nên nhìn thế nào cũng thấy nhỏbé, chật hẹp. Tấm hôm nay không đi ruộng, ngồi chịu trận ở nhà tiếp bàcon làng xóm. Vĩnh Gia vốn không quen bị người ta áp sát, còn cố nhìnvào tận mặt, ngồi yên trong nhà thực không ổn, đã sớm trốn ra vườn sau.. ngắm rau.
Người dáng cao lớn, đứng chắp tay sau lưng, thânthẳng như trúc, vô cùng đĩnh đạc, nhưng thực chất tai đang dỏng lên nghe ngóng chuyện trong nhà.
- Cô Tấm à, thật mừng quá thể, tu bao năm cũng thành chính quả, cô là nhất đấy.
- Vâng các bà ạ, cháu cũng thật không ngờ anh ấy còn về được – Nói câunày, trong lòng Tấm còn nguyên nỗi xúc động, vốn đã muốn hỏi han thậtnhiều, ngặt nỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-lam-tam/2182879/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.