- Ta không ăn, đem đi đi.
. Cô hiện tại bị Thiên giam lỏng trong Xuyên Đình cung. Nơi này nguy nga tráng lệ, kẻ hầu người hạ thứ gì cũng không thiếu, chỉ cần cô nói một tiếng chốc lát liền có ngay ngước mặt, nhưng nửa bước cũng không được bước ra ngoài, cô và Nam Phong mỗi người một nơi, hắn cùng phụ thân bị giải vào nhà lao, không biết có được cho ăn tử tế hay không, cô nhìn thức ăn nha hoàn đem đến mà chán ghét dù có đói cũng không muốn động đũa.
- Vẫn chưa động vào?
- Hoàng thượng, Lãnh cô nương không ăn không uống đã hai ngày, nô tì sợ...
- Đưa đây.
. Sau khi giải đám người Nam Phong vào nhà lao qua hôm sau lập tức lên ngôi, đem cô nhốt lại để dễ dàng kiểm soát, không ngờ nữ nhân này lại cứng đầu không nghe lời cả ăn uống cũng không màng làm hắn đau lòng không thôi.
- Lui ra ngoài hết đi!!
. Hắn tiến vào phẩy tay đuổi hết nha hoàn ra ngoài sau đó tiến lại chỗ cô đang nằm.
- Tuệ nhi! Mau ngồi dậy ăn một chút.
-....
- Tuệ nhi!
. Cô xoay vào trong cố tình làm lơ hắn, lời nói của hắn vốn dĩ không lọt tai.
- Trẫm ra lệnh cho nàng mau ngồi dậy ăn hết cho trẫm.
-....
. Hắn thấy nàng không để tâm liền tức giận dùng sức kéo cô dậy, hai ngày không ăn uống cơ thể đã rất mệt mỏi đột ngột bị kéo dậy vô lực ngã vào lòng hắn, hắn rất thoải mái a~
- Há miệng!
. Hắn múc một muỗng đưa đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-lam-sung-phi/1634448/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.