Hi Văn tùy tiện chọn vài món,lại nhìn nam nhân trước mắt,khuôn mặt lãnh đạm đang chăm chú xem xét menu trên tay,lông mày rậm,sóng mũi cao,ngón tay thon dài chỉ vài món trên menu.Sau đó gấp lại đưa cho nhân viên
"Còn nữa,rượu tôi đặt đã có chưa" Hạo Hiên cất tiếng hỏi nhân viên,bàn tay đan vào nhau ra dáng khách quý
Nhân viên tiếp nhận lại menu, nói "Đã có rồi ạ,ngài chờ một chút sẽ đem ra ngay" sau đó liền cúi chào rời khỏi
Một lát sau cầm theo một chai rượu vang màu nâu đen trong suốt,cẩn thận khui nắm rồi rót vào hai ly rỗng,sau đó sự lịch để lại như cũ,Hi Văn nhìn qua chữ trên mặt rượu " Domaine Ramonet Montrachet Grand Cru "
Kinh ngạc nhìn Hạo Hiên, loại rượu này...nam chính đại nhân cũng dám chi sao ? Nó có giá tận 1257 đô,cái giá đau thận như vậy cũng dám chi,lợi hại,không hổ danh là tổng tài
(1257 đô = khoảng 28.000.000)
"Sao vậy" Nhìn thấy sắc mặt thoáng biến sắc của Hi Văn,Hạo Hiên thắc mắc hỏi
"Không có gì ?" Hi Văn lắc đầu, cầm ly rượu vang uống một ngụm,vị rượu cay nồng cùng một hương nhẹ xông vào mũi, cô sắp khóc đến nơi rồi a,loại rượu nhìn trông có vẻ tầm thường lại đáng giá cả nghìn đô, mùi vị lại khó uống !!! Hi Văn cô nào giờ đây biết uống rượu cơ chứ !!!
Bỏ đi, dù sao với cái giá đó không uống thì là phí phạm,dù không biết uống cũng phải uống cho đủ hết tiền
Cô uống một ngụm lớn rượu trắng,vị nồng của khiến sắc mặt Hi Văn khẽ chau lại, cố gắng hết sức nuốt một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-lam-nu-phu-doc-ac/945848/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.