Hi Văn hít một hơi thật sâu,nhập tâm hoá thành Cẩn Mai
Đông Quân ngồi trên chiếc,Cẩn Mai nhìn hắn bằng anh mắt tràn ngập sự yêu thương ghé đầu tựa vào vai hắn.Đông Quân cũng thuận thế choàng tay ôm cô vào lòng nhìn người tình bé nhỏ cưng chiều
"Đông Quân mấy hôm nay em mới lại gặp anh,thật sự là nhớ anh muốn phát điên"Cẩn Mai dụi má vào lòng hắn,âm thanh nũng nịu như có chút hờn trách hắn
"Gần đây anh có chút chuyện nên sẽ hơi bận,anh xin lỗi" Đông Quân ôm cô vuốt ve mái tóc mượt mà đến thắt lưng của Cẩn Mai
Cẩn Mai cười ngước lên nhìn Đông Quân "Lát nữa em có một vài thứ muốn mua,anh đi chung với em đi"
"Được,em muốn mua gì anh liền mua cho em có chịu không" Đông Quân đáp
"Em vẫn biết là anh tốt với em nhất.Cả đời này em cũng chỉ yêu có mình anh thôi" Cẩn Mai ôm Đông Quân đáy mắt tràn đầy vui sướng không gì bằng
Tim đập một cái,tuy Minh Viễn đóng vai là Đông Quân nhưng khi hắn nghe Hi Văn nói vậy trong lòng cảm thấy đầy yêu thương,nếu không phải đây là đang diễn kịch hắn còn nghĩ Hi Văn là nói thật lòng
Đông Y Y không biết từ đâu xông vào,vẻ mặt tức giận chỉ vào Cẩn Mai
"Đông Quân cô gái này là ai,anh nói với em là anh bận công việc vì sao lại ở đây.Còn ôm ấp với cô ta"
"Y Y sao cô lại ở đây" Đông Quân buông Cẩn Mai ra
"Anh Đông Quân bà cô này là ai vậy,tự nhiên xông vô đã ồn ào" Cẩn Mai đứng lên liếc Đông Y Y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-lam-nu-phu-doc-ac/945813/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.