" A lưng tôi,anh muốn đè chết người sao" Hi Văn giờ đây chính là đang bị Hạo hiên đè lên người,cả thân Hi Văn đều dán chật với Hạo Hiên
Hạo Hiên nhíu mày đứng dậy, khó hiểu nhìn nữ nhân trước mặt vì sao lại cùng hắn ôm nhau,cố gắng giữ khoảng cách xa với Hi Văn
" Anh là tảng đá sao mà nặng vậy chứ" Liếc mắt nhìn,Hi Văn lòm còm bò dậy chống tay ở lưng,cảm tưởng như lưng sắp gãy tới nơi rồi
" Sao tôi lại ôm cô?" Hạo Hiên nghi hoặc hỏi,nhìn Hi Văn ánh mắt khó chịu
Hi Văn bày ra vẻ mặt lưu manh " Muốn hôn anh chút thôi anh ngờ anh lại kéo tôi ôm vào lòng nha" khóe môi cười cười,cô muốn chọc thử coi Hạo Hiên phản ứng ra sao
Tiến tới trước mặt Hạo Hiên đem gương mặt xinh đẹp phóng to trước mặt Hạo Hiên,đáy mắt bình tĩnh nhìn Hạo Hiên,khiến cô và hắn càng thêm gần
Trái tim Hạo Hiên có chút đậm nhanh,vì khoảng cách gần nên cảm nhận được hơi thở nóng của cô.Đẩy Hi Văn ra bước chân mở cửa phòng đóng sầm lại
Hi Văn "..." Cô cũng không ăn thịt hắn nha
Nhân lúc Hạo Hiên không có ở đây Hi Văn liền thay đồ, cô muốn mau mau về nhà chứ không muốn ở Trần gia lâu thêm đâu a
Hi văn đỡ tay sau lưng,trong đầu thầm nghĩ cái tên Hạo Hiên đáng chết kia ăn gì mà nặng như thế,đè bà đây khiến cái lưng có chút đau rồi đây. Bước chân đi xuống bậc thang đỡ thắt lưng lúc này nhìn Hi Văn giống như là đàn mang bầu,ưởng ưởng thắt lưng.
Trần lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-lam-nu-phu-doc-ac/945805/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.