Ánh đuốc sáng choang tiến về phía núi Nam, bên Triệu gia nghe thấy động tĩnh cũng đi ra ngoài, nhưng bởi vì xung quanh nhà ông không có ai để hỏi.
Đảo mắt ông liền nhìn thấy Triệu Tiểu Mộc đôi mắt phiếm hồng, khuôn mặt đầy lo lắng đi bên cạnh nhị thúc Hạ gia.
Vội vàng dặn dò nhi tử ở nhà cùng vợ, liền chạy theo.
"Tiểu Mộc, đây là làm sao vậy?"
"Cha, Thần ca lên núi Nam từ chiều, giờ vẫn chưa trở về?" Y giọng đầy lo lắng nói
"Sao lại đi núi Nam chứ, sao ngươi không cản hắn? Trên đó toàn là mãnh thú a" ông giật mình nói
"Cha, là lỗi của ta" Triệu Tiểu Mộc cúi đầu
"Đợi tìm được Hạ Thần rồi nói, giờ không phải lúc tranh cãi đâu" Nhị thúc thấy vậy nói xen vào
Một đường lên núi, bởi vì đông người cùng ánh đuốc sáng choang làm những động vật nhỏ chạy trốn tán loạn.
Mà bên này, Hạ Thần còn đang triền đấu với con hổ hung tợn, lúc chiều lên núi hắn đã săn được một con heo rừng hơn trăm cân, lại săn thêm một con dê núi vài chục cân, hắn chặt mấy nhánh cây đem con heo rừng giấu đi, vác con dê định xuống núi nhờ người lên mang heo rừng về, ai ngờ mới xoay người đã gặp phải con hổ này đến muốn tranh mồi.
Con mẹ nó, muốn mồi thì tự đi mà săn, đồ của hắn, hắn không cho phép bắt kể thế nào hắn đều không cho.
Nhìn thấy con hổ hắn lại nhớ lại tình cảnh của kiếp trước, năm hai mươi tuổi, năm người bị nhốt trong một cái lồng lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-lam-dien-chu/177265/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.