"Không sao chứ" Hạ Thần xoa xoa chỗ Triệu Tiểu Mộc bị đánh trúng, cả người y cứng đờ một chốc mới phản ứng lại, lắc đầu. 
Lúc này, hắn đảo mắt một lược khắp phòng, nơi này là phòng đựng tạp vật đi. 
Nơi hắn nằm là một tấm ván gỗ mục nát, bên trên phủ một lớp rơm mỏng, nơi này là phòng ở là giường ngủ của Hạ Thư An a. 
Hắn đã thành thân rồi mà cũng không thể xây cho hắn một căn nhà cỏ hay phân một gian phòng nhỏ cũng được. 
Trong ký ức, căn nhà của Hạ gia này có ba gian, vợ chồng Hạ Long Thanh một phòng, Hạ Hoàng Bình một phòng, Hạ Hoàng Lang cùng Hạ Hoàng Anh cũng được phân mỗi người một phòng, Hạ Nương cùng Hạ Hồng chung một phòng. Phòng tạp vật cho hắn. 
Được rồi! Từ từ tới. 
Đang muốn tìm cơ hội ra ngoài để uống chút linh tuyền giờ thì có rồi. Phải nhanh chóng đi mới được. 
Đứng lên vận động một chút, thân thể có chút hư nhược nhưng bởi vì quanh năm suốt tháng phải làm việc cực nhọc nên cũng không đáng lo lắm, chỉ cần chăm sóc tốt chút là được. Người hơi gầy. 
Đang định ra ngoài thì hắn lại bị ai đó kéo lại, đảo mắt liền nhìn thấy Triệu Tiểu Mộc trên tay cầm một cái dao lưỡi khá dài, lại dày đã cũ kĩ, lại còn bị ố vàng. 
Cái này chặt bao lâu mới được một cây? 
Cây dao này Hạ Thư An hay dùng để đốn củi, hắn từng nói với Lưu thị muốn mua một cây búa. Và sau đó là một trận mắng cùng một trận đòn, nào là 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-lam-dien-chu/177253/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.