🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Năm năm Dao Dao theo cả nhà đến kinh mỗi năm một lần, lúc nào cũng lẽo đẽo theo sau Tề Hàn Du, mà hắn cũng như trước, vẫn để Dao Dao thích làm gì thì làm.

Năm thứ sáu, Dao Dao phá phách vô ý làm gãy một cây hoa đào, trong lúc tức giận Tề Hàn Du mắng Dao Dao một trận, lại lỡ lời nói không thích người phá phách như vậy, Dao Dao nức nở ôm Triệu Tiểu Mộc mà khóc, cũng là lần đầu tiên Hạ Thần thấy nó thương tâm đến vậy.

Năm thứ bảy, chỉ có Hạ Thần cùng Triệu Tiểu Mộc đến Kinh thành

"Đại bá, đại thẩm, Dao Dao cùng Thiên Kỳ đâu?" Tề Hàn Du chỉ nhìn thấy có hai người liền hỏi

"Hai đứa nó tháng trước viết thư để lại, nói là đi lăn lộn giang hồ rồi, muốn làm đại anh hùng gì đó" Hạ Thần cười trả lời

Lúc nhìn thấy bức thư, Triệu Tiểu Mộc khóc một trận, hắn dỗ thế nào cũng không được, chỉ có thể nói không gian liên kết được với tụi nhỏ, đợi nhớ thì vào trong đó gặp, Triệu Tiểu Mộc mới bớt lo, khi hai đứa sinh ra đều có một bớt nhỏ ở cổ tay như hắn, dần lớn lên, hắn cũng phát hiện tụi nhỏ có một phần không gian còn có thể kết nối với nhau, mà hai đứa nhỏ đều đem quyển phổ trong không gian luyện tập đến chăm chỉ, cho nên hắn mới yên tâm để tụi nhỏ ra ngoài lăn lộn, mà hắn cũng rất vui nha, tình địch đi hết rồi, hắn liền có cơ hội ở riêng cùng tức phụ.

Năm thứ tám, Tề Hàn Du ngồi nhìn cây

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-lam-dien-chu/1591685/chuong-127.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.