Bên trong Càng Chánh điện, Hoàng đế đầy tức giận, ném bức chiến thư xuống dưới đài.
Đám đại thần quỳ mộp trên đất không dám ngẩn đầu, từ ngày khai chiến đến giờ đã qua mấy tháng, tin tức nhận về đều là thua trận, hiện tại Miêu Cương đã chiếm được những thành trước đây Hoàng Thổ quốc chiếm được, giờ đang thẳng đánh đến Tây Thành, một số đại thần trong lòng lo lắng, nhưng một số khác lại âm thầm vui vẻ, ngày Miêu Cương hạ được Tây Thành, chính là ngày chủ nhân của họ có thể bước lên hoàng quyền, ngày đó nhất định không còn xa.
Bên trong một gian phòng tối, chỉ có ánh nến lập lòe, một người ngồi dựa lưng vào thành giường, bên dưới còn có hai mỹ nhân đang xoa bóp chân mà cảm thấy thỏa mãn, tay cầm bức thư mà vui vẻ vô cùng, Tề Lãng a, ngươi cũng có ngày này, sắp tới ngày ngươi phải nhường ngôi rồi.
Bên kia, chiến sự vẫn không ngừng diễn ra, bên trong lều trướng, Hạ Thần một thân áo giáp nhìn vị trí của Tây Thành, nơi này dễ công lại khó thủ, nếu cứ đà này Miêu Cương chiếm được nơi đây cũng là chuyện sớm muộn.
"Hạ Thần, giờ phải làm sao?" Võ Thiện lên tiếng hỏi
Từ ngày thấy năng lực của hắn, họ đã dần bị khuất phục bởi võ công, nhưng về quân sự thì, nhìn xem, từ khi hắn chỉ đạo đều bại trận, Miêu Cương đã đánh đến tới mông rồi mà hắn vẫn bình tĩnh như không có chuyện gì.
"Đã cho toàn bộ dân chúng trong thành di dời?" Hạ Thần lên tiếng hỏi
"Đã di dời xong,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-lam-dien-chu/1591680/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.