Chương trước
Chương sau
Hạ Thần cũng bắt đầu suy tính xem phải làm thế nào thì Đông Nhạc cũng vào đến, vẻ mặt còn khó coi hơn cả Trịnh Tân An.
"Biểu ca, Trịnh đại ca, hai người đều ở đây, tốt quá" Đông Nhạc vừa vào liền nói
"Xảy ra chuyên gì?" Trịnh Tân An gắp gáp hỏi
Mấy ngày trước nhận được thông báo đã khiến y đau đầu không thôi, giờ lại xảy ra chuyện gì đây?
"Đại bá gửi thư đến, nói Miêu cương có động tĩnh chính là người trong hoàng thất kích động, người kia có ý đồ muốn soán ngôi" Đông Nhạc nói xong từ trong tay áo lấy ra một bức thư, Trịnh Tân An xem xong nhíu mày
Hạ Thần xem cũng chỉ là khuôn mặt bình tĩnh, hắn không rành lắm về chuyện triều đình hoàng thất, giờ hắn chỉ muốn nghĩ xem làm sao để bảo vệ bình an cho những người thân thuộc hắn.
"Ta cũng nhận được thông báo trưng binh, hiện tại việc này phải nhanh chóng tiến hành" Trịnh Tân An nói
"Biểu ca, ngươi xem việc này có cách gì hay không?" Đông Nhạc hỏi
Hạ Thần lấy tấm bản đồ mà lần trước hắn đi du lịch ra để lên bàn chỉ vào một vùng hỏi "Các ngươi nói Miêu Cương chính là nơi này?"
"Đúng vậy, nơi này của bọn chúng chỉ cách kinh thành một tháng đi đường" Trịnh Tân An nối từ Miêu Cương đến Kinh thành
"Nếu chúng đánh qua được Tây Thành, sẽ một đường đánh đến kinh thành, Tây Thành chính là chiến tuyến quan trong nhất" Đông Nhạc chỉ vào một điểm đề tên Tây Thành nói
"Nơi đó hiện tại có Võ tướng quân trấn giữ, nhưng hiện tại binh lính vẫn không đủ, nếu không thêm đến kịp thời, chỉ sợ..." Trịnh Tân An nói xong thì không nói tiếp nữa, mà vế sau có lẽ ai cũng hiểu, nhìn Hạ Thần chăm chú quan sát bản đồ, y hỏi "Đại ca, ngươi muốn cho người trong nhà đi lính hay nộp bạc?"
Với Hạ Thần mà nói không có làm khó hắn được, người làm trong nhà hiện tại đều là hắn mua đứt, lựa ra hai người coi như xong, còn không thì đem hai mươi lượng ra nộp, nhà hắn cũng chẳng thiếu bạc.
"Trước ta nộp bạc, để ta suy nghĩ thêm thế nào đã"
Nói xong đã đi lấy một tờ ngân phiếu hai trăm lượng đưa cho Trịnh Tân An nói "Ngươi gạt sổ thêm Triệu gia, nhà nhị thúc, Lĩnh Thành cùng nhà trưởng thôn đi"
"Nhưng nhỡ những người đó đi lính thì sao?" Trịnh Tân An khó hiểu hỏi, hắn cần gì phải tốn nhiều bạc như vậy
"Triệu gia cùng nhà nhị thúc là người thân của ta, Tiểu Triết, Tiểu Lâm mới thú tức phụ không lâu, Lĩnh Thành trong nhà chỉ có mỗi hắn làm trụ cột, nhà trưởng thôn lúc ta khó khăn Hoàng Sâm cũng giúp đỡ không ít, ta cũng không phải kiểu vô tình vô nghĩa, hai mươi lương ta không thiếu nhưng với họ sẽ sống thêm được vài năm, giúp được thì giúp" Hạ Thần vẫn chăm chú xem bản đồ
"Vậy còn một trăm lượng?" Trịnh Tân An hỏi
"Ngươi cầm lấy đi, xem nhà nào khó khăn thì giúp đỡ. À, trừ Hạ gia ra" Hắn đem bản đồ đặt lên bàn nhìn Trịnh Tân An nói
Đám người nhà đó vẫn nên để Hạ Hoàng Lang cùng Hạ Hoàng Bình đi trưng binh đi, Hạ Hoàng Anh chắc chắn là Lưu thị không muốn cho đi rồi, tên đó trói gà còn không chặt đừng nói đến chiến trường dãi nắng dầm sương, mà nghe nói năm nay hắn lại muốn đến kinh thành tham gia khoa cử nha.
Sau khi hai người kia rời đi, Hạ Thần ngồi trầm ngâm nhìn bản đồ hồi lâu liền lấy cây bút đánh dấu chéo lên bản đồ sau đó đi lên lầu, mà nơi bị đánh dấu không đất nước nào khác chính là Miêu Cương.
Nhìn tức phụ cùng hai nhi tử ngủ say, Thiên Kỳ trong lúc ngủ cũng ôm chặt Triệu Tiểu Mộc không buông, Dao Dao lăn một bên chăn cũng đều đá ra hết, Hạ Thần cúi người hôn lên má mỗi người một ngụm xong liền đi xuống lầu.
"Hôm nay tập hợp mội người, ta có chút việc cần bàn" Hạ Thần ngồi trên ghế nhìn mọi người một lượt, những người này theo hắn đã bao lâu rồi? Hơn bảy tám năm gì rồi đi?
Trần Đông, Tưởng Tùng đều đã từng đi lính, Hàn Mặc cùng tám người còn lại đều được huấn luyện như ở quân doanh, nề nếp, kỷ cương đều đã dạy đủ, võ công của hắn cũng dạy cho bọn họ không ít, có lẽ đây là thời điểm hiện tại họ cần ra sức vì hắn cũng vì đất nước này.
"Trịnh Tân An vừa đến là để trưng binh, hiện tại Miêu Cương có động tĩnh, có thể không lâu nữa sẽ xảy ra chiến tranh, ta muốn hỏi các ngươi ở đây ai muốn tham gia" Hạ Thần nói xong tất cả đều im lặng nhìn nhau
"Lão gia, chúng ta đều là người của ngươi, chỉ cần ngươi lên tiếng, chúng ta đều không từ" Trần Đông mở miệng trước
"Đúng vậy, đúng vậy" những người còn lại đồng thanh nói
"Ta cần là tự nguyện, chiến trường không phải như ở nhà, đao kiếm không có mắt, binh lính đều có thể bỏ mạng lúc nào không hay" Hạ Thần nói
"Lão gia, ta đi" Tưởng Tùng lên tiếng, những người khác cũng nhanh chóng đòi theo
"Được, Trần Đông, Hàn Mặc, hai ngươi ở lại"
"Lão gia, chúng ta..." Hàn Mặc đang muốn nói đã bị Hạ Thần ngắt lời
"Nghe cho kỹ đây, chúng ta không thể rời đi hết, nếu vậy biệt viện ai sẽ trong coi? Hồ gia, Diệp lão, Trương Hằng, Thanh Thanh ai sẽ bảo vệ?" Hạ Thần nói xong tất cả lại lần nữa im lặng, hắn nói đúng, nơi này còn phải trong coi, còn cần người bảo vệ
Hạ Thần cũng là nghĩ cho hai người họ, Trương Hằng cũng đã sinh cho Trần Đông một nữ hài, Diệp Thanh Thanh hiện tại đang mang thai, chiến trường không phải như bọn họ thực luyện mỗi ngày không có cung tên, giáo mác.
Những người khác cũng biết điều đó nên không hề ghanh tỵ, họ không còn người thân, đến đây rồi cũng chỉ có những người xung quanh này quan tâm chăm sóc lẫn nhau, họ cũng muốn ra chiến trường, lập công lao cho dù có bỏ mạng đi chăng nữa.
Trịnh Tân An trưng binh xong cũng chỉ được có vài trăm người, trong đó có Hạ Hoàng Lang cùng Hạ Hoàng Bình.
Lúc đến nhà, hai người gào la nhất định không đi, mà Lưu thị lại không chịu nộp bạc, cuối cùng hai người vẫn là bị áp chế đưa đi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.