Ba năm sau, huyện Đông Khê,
"A cha, bên kia có kẹo hồ lô" một đứa bé kéo tay một người thiếu niên trẻ chỉ tay còn lại về phía một ông lão đang ghánh trên vai một cột rơm, trên đó cắm đầy những xâu kẹo đo đỏ bắt mắt.
"Ngươi suốt ngày chỉ biết ăn" một người thanh niên cao lớn đi bên cạnh thiếu niên trẻ đưa tay bế nó lên, lại nhéo nhéo hai má phúng phính của nó.
"Lão cha, con muốn ăn" đứa bé đôi mắt to tròn như biết nói nhìn hắn
"Được, được, mua cho ngươi" thanh niên chịu thua đôi mắt giống thiếu niên kia y đúc cười nói, vừa nghe thấy được mua, đứa trẻ liền cười rộ lên, lộ ra hàm răng trắng đều tăm tắp.
Thanh niên đưa tay kia nắm lấy tay người thiếu niên hướng về phía ông lão đi tới, thói quen nắm tay này thật khó mà bỏ được.
"Lão giả, cho chúng ta hai xâu" Thanh niên cao lớn nói
"Có ngay" ông lão vừa nghe nói liền tươi cười rút một xâu đưa cho đứa bé trước
Ông từ trong thôn cách đây phải đi hơn nửa canh giờ, đến từ sáng sớm xem có thể bán thêm chút nào không nhưng đã đi một vòng cũng không thấy ai hỏi tới, vừa nghe có người mua liền vui mừng không thôi.
"Cảm ơn bá bá" đứa bé vui vẻ nhận xâu hồ lô nói
"Ngoan quá" ông cười tươi hơn lại đưa thêm một xâu nói "Tổng là bốn văn tiền"
Thiếu niên trẻ tuổi từ trong túi tiền đưa cho ông một lượng bạc.
"Này, nhiều bạc như vậy ta không có tiền trả lại, thôi thì coi như ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-lam-dien-chu/1591651/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.