Hạ Thần cũng chẳng quan tâm đến chuyện của những người kia quá lâu, Hạ Nương cũng đã lớn, cô cũng biết được người nào tốt với mình. 
"Phu quân, sang năm Hạ Nương cũng đã mười tám" Triệu Tiểu Mộc nhìn thấy hắn đang ngồi ngoài ban công đăm chiêu nghĩ gì đó, Hạ Nương đã mười tám, nếu không gả đi sau này rất khó tìm được hôn sự tốt. 
Hạ Thần nghe thấy giọng tức phụ mình thì ho nhẹ một tiếng, trong đầu hắn lúc nãy suy nghĩ tối nay nên ăn tức phụ hắn kiểu gì a. 
Triệu Tiểu Mộc nghe hắn ho vội vỗ vỗ lưng hắn, lại châm một tách trà hỏi "Phu quân ngươi không sao chứ? Hay là bị cảm lạnh rồi?" 
Nói xong đã đưa tay lên trán hắn sờ sờ, Hạ Thần nhìn y lo lắng cho mình thì mỉm cười, kéo tay y nói "Ta không sao, chỉ nghĩ mấy vấn đề nhỏ, đợi qua tết chúng ta hỏi ý Hạ Nương thế nào đi, nếu như có người thích liền giúp nó xem sao? Nếu không thì tìm gia đình tốt chút gả đi" 
"Ân, ta chỉ sợ nếu để lâu sau này không tìm được gia đình tốt nữa, nhưng nếu Hạ Nương không muốn gả, chúng ta cũng sẽ không ép, cứ để cô ấy sống ở đây cũng tốt" Y mỉm cười nói 
Lúc trước còn ở Hạ gia, muội muội này cũng không có ức hiếp y, để ý cũng không có mắng chửi Hạ Thần như Hạ Hồng, bát cháo mà sau khi Hạ Thần tỉnh lại uống cũng là Hạ Nương đã lén lút múc cho y, nên hảo cảm của y với muội muội này rất tốt. 
Lúc đó y 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-lam-dien-chu/1591638/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.