Dùng xong cơm, cả hai hài lòng rời đi. Đặc biệt là Đông Nhạc, hắn cực kỳ hài lòng với gà cùng cá, một hai bắt Triệu Tiểu Mộc hứa với y chỉ cung cấp cho tửu lâu y. 
Định kỳ sẽ cho người đến thu, nhất định không được bán cho nơi khác, trên xe còn chứa thêm hai cái bình lớn, bên trong là hai mươi cân trà. 
Trên tay mỗi người còn ôm một bình trà nhỏ cùng một viên đá mà Hạ Thần hứa tặng họ. 
Trịnh Tân An lên xe liên tục ngắm nghía hòn đá trong tay, Đông Nhạc lai lật tới lật lui xem hai cái bình lớn, cười đến không chịu khép miệng lại, lần này đến thu hoạch thật lớn đó. 
Mà đợi nhóm người Trịnh Tân An rời đi, trong tay Hạ Thần có thêm một tờ khế đất, hắn tốn hai mươi lượng mua đất xung quanh đó. 
"Tiểu Mộc nhi, hôm nay cảm thấy thế nào? Có mệt không?" Hạ Thần vừa nói vừa đem người kéo vào lòng 
"Không mệt, phu quân, biểu hiện của ta hôm nay thế nào?" Y tựa đầu vào ngực hắn hỏi 
"Rất tốt, bàn sinh ý phải như vậy, nếu không sẽ bị người ta chèn ép hiểu không?" 
"Ân" 
Cả hai đánh một giấc trưa xong, đang xuống lầu chợt nghe bên ngoài có tiếng mắng chửi, mà lớn nhất chính là tiếng của Lưu thị. 
"Cái đứa song nhi chết bầm kia ngươi ra đây cho ta, con gái ta đã làm gì ngươi mà ngươi lại đánh nó hả? Ngươi đừng có ỷ có tên điên kia chống lưng liền có thể tác oai tác quái ở đây, một kẻ trôi sông lạc chợ không biết từ đâu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-lam-dien-chu/1591627/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.