Cuộc dạo chơi ở phủ thành cuối cùng cũng kết thúc, hai người đánh xe trở về nhà. 
Vừa trở về đã nghe được một tin Hạ Hoàng Anh thi đỗ tú tài, hiện tại thôn Vĩnh Đông hắn là tú tài duy nhất, Hạ Thần nhếch môi khinh thường, Hạ Hoàng Ạnh là dựa vào thực lực hay là đi cửa sau chẳng phải hắn không biết rõ sao? 
Chỉ là hắn muốn chơi đùa Hạ Hoàng Anh cùng Hạ gia một chút, càng trèo lên cao, kéo xuống ngã mới đau được. 
Vì vậy khi nói chuyện cùng tri phủ hắn cũng không có nhắc đến chuyện thi cử này, nhưng hắn lại có được một ân huệ từ tri phủ đó, nếu sau này hắn có việc gì khó khăn có thể đến tìm ông, nếu trong khả năng ông chắc chắn sẽ giúp đỡ, lại có thêm một lá chắn lớn hơn cả huyện lệnh, Hạ gia hắn cứ từ từ mà chơi đùa, giờ thì tạm thời cho họ đắc ý đi. 
Lúc này tại Hạ gia, Lưu thị đang cười ngoác mồm. Từ sáng sớm, sau khi có người đến báo tin đã chạy từ đầu thôn đến cuối thôn rêu rao con trai bảo bối bà đậu tú tài, con đường công danh đang rộng mở. 
Sau này làm quan lớn xem ai còn dám ức hiếp bà, khi dễ cả nhà bà nữa, những người không thích Lưu thị từ trước chỉ liếc mắt một cái, còn một số nhà thì chạy đến nhà bà chúc mừng, còn tặng lễ vật nào là trứng gà, thịt heo... để tạo mối quan hệ. 
"Nương, giờ lão tứ thi đỗ tú tài, ở trong thôn ai cũng phải nể nhà chúng ta đó" Hạ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-lam-dien-chu/1591623/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.