Hạ Thần xuống ngựa, Nhất lập tức tiến lên dắt tiểu Hắc sang một bên. Nhóm thôn dân cũng tách đường cho hắn vào.
Vừa đi qua nhóm thôn dân, một cô gái ăn vận lụa là, trang điểm hồng hồng, đỏ đỏ đã nhào tới hắn, không nói gì hắn lách người sang một bên.
Cô gái lập tức ngã nhào xuống đất.
"Hôm nay nhà ta gọi tuồng hát sao? Sao lại có đào hát đi đứng không có mắt như vậy?" Hạ Thần nhíu mày nói
Cả đám người nghe xong ai cũng bật cười, Lâm Yến nằm trên đất cũng xấu hổ, nhưng cơ hội này không thể bỏ qua.
Nhìn biệt viện này đi, to lớn, bề thế như vậy phải tốn bao bạc chứ? Còn có người hầu kẻ hạ.
Hạ Thần lại cao lớn, tuấn lãng như vậy. Để vuột mất thì thật lãng phí.
Sao nương của cô lại đi từ hôn chứ? Mà cô lại quên rằng lần đó cũng là cô đòi sống đòi chết bắt nương mình đi từ hôn.
Bởi vậy mà hôm nay cô lấy cái váy mới nhất mình thích ra mặc, trang điểm thật xinh đẹp theo nương chạy đến đây.
Lâm Yến từ dưới đất bò dậy, định chạy đến bên người Hạ Thần liền nghe hắn âm dương quái khí nói
"Đừng đến gần ta"
"Thần ca, chúng ta muốn đến thăm ngươi. Lại bị nhóm người này chặn bên ngoài không cho vào, Tiểu Mộc còn đánh nương ta" Lâm Yến nũng nịu nói
Hạ Thần lúc này đã đi đến gần Triệu Tiểu Mộc, đưa tay vén lọn tóc không yên phận rơi trên trán của y lên, sau đó lạnh nhạt hỏi "Các ngươi là ai?"
"Ta là tỷ muội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-lam-dien-chu/1591610/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.