"Không được, nếu như có ai đến phát hiện thì làm sao? Sẽ bị đào mất" Diệp lão sờ sờ ngắm ngắm 
"Không cần lo, sẽ không ai dám đến đây đâu" Hạ Thần nói, lại kéo ông đứng dậy 
"Sao lại không dám, nếu bị người ta đào mất, ta sẽ mắng chết ngươi" bị hắn kéo đi ông tức giận nói 
"Núi này là của ta, không được ta cho phép sẽ không có ai dám bén mảng đến" 
"Cái gì?" Ông không nghe lầm phải không? Hắn nói ngọn núi này là của hắn, đùa sao? 
"Lão không nghe lầm đâu, núi này ta đã mua lại, sẽ không ai dám đến" cả hai lại đi xuống núi 
"Ta thấy trên núi chắc chắn có nhiều thảo dược. Ngươi không cần đi cùng ta, mai ta muốn đi xem một vòng" Diệp lão nói, lúc nãy quan sát, ông nhìn thấy có nhiều loại thảo dược mộc rất tươi tốt. 
"Không được" Hạ thần ngắt lời ông 
"Tại sao? Ngươi sợ ta trộm nhân sâm của ngươi?" Tên này đúng là khó hiểu 
"Núi này có mãnh thú, năm ngoái ta đánh chết một con hổ, nhưng chắc chắn vẫn còn. Đi một mình không an toàn" nhỡ ông lên đây bị mãnh thú ăn thịt, hắn lấy gì đền cho Diệp Thanh Thanh. 
Diệp lão gật gật đầu thì ra là vậy, lại kinh ngạc trừng mắt nhìn hắn, hắn đánh chết hổ, tên này là con người sao? 
Cuối cùng nói với tức phụ mang y đi ngồi xe ngựa lại không thực hiện được. 
"Tức phụ, mai ta mang ngươi đi ngồi xe ngựa, hôm nay đã trễ quá rồi" hắn lải nhãi 
"Không sao, hôm nay nhiều việc, ngươi cũng mệt rồi, mau 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-lam-dien-chu/1591607/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.