Sáng hôm sau nó cưởingựa đến Phượng Hoàng để tham gia Tỷ võ nó không xho tiểu thuý,tiểu hương theo vì sợ nhiều người phiền phức.
Nhỏ bị nó bỏ rơi thì buồn chán dắt hai nha đầu đi đến sườn núi bên cạnh hít thở không khí sẳn tiện tìm một số độc dược chế thuốc cho nó,vừ đên nơi nhỏ cảm nhận được không khí trong lành nơi đây phong cảnh lại rất thơ mộng bất chợt hứng thú ngâm một câu thơ.(giả bộ ra oai vậy mà chỉ mà biết thơ văn gì xem phim nhớ được câu thơ hoho...Tiểu Lam: kệ ta muốn chết...t/g:chạy nhanh...)
Tôi biết trần gian một giấc mơ
Mà vẫn tranh giành đến xác xơ.
Cố vớt trăng vàng trên bến mộng
Mấy độ trầm luân… tiếp dại khờ
-oa,tỷ tỷ câu thơ rất hay.
Nhỏ hắc mặt lên nhìn tiểu Hương.''Tỷ mà muội thấy tỷ lợi hại hông,ta làm thơ đâu tệ.'' chợt có tiếng nói.
-Thơ rất hay,tiếg nói làm nhỏ giật bắn mình quay lại thì gặp khuôn mặt quen thuộc.
-Là huynh,chúng ta có duyên thật.
Hắn nhìn nhỏ cười ôn nhu.''Nàng thích ngâm thơ.''
-Ân,không có chỉ là thấy khung cảnh đẹp rất hợp với câu thơ ta thích.
Hắn cười nhẹ nhàng như gió xuân nhìn nhỏ,làm cho Nguyệt Lam tỷ tỷ nhà ta đơ người,hắn nhìn vẻ mặt đó của nhỏ thì thích thú trêu trọc.
-Ta đẹp lắm sao.
-Ân,đúng vậy đúng là hại nước hại dân nga,ta rất ghen tỵ nhỏ lấy lại tinh thần chu mỏ ghen tỵ nói.
Vâng tới lược Hàn Phong ca chúg ta đứng hình,nội tâm bắn loạn muốn nựng khuôn mặt đáng yêu đó nhưng lại không thể,cười nhạt xua đi suy nghỉ,hai người nói chuyện rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-co-dai/173183/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.