Nhỏ bị nó kéo đi nhah thở hổn hểnh hỏi: Tỷ tỷ có chuyện gì kéo mụi gắp thế,mụi sắp mệt chết rồi.
-Mau mau về phủ ta cần có chuyện bàn với phụ thân.
Nhỏ hiểu nó nếu nó muốn nhanh chóg về tức có chuyện quan trọng nên không dám chậm trể không hỏi thêm chạy nhanh theo nó về phủ.
Nó và nhỏ vê phủ (vẩn chui lổ chó vào ấy mà hôhô)nhanh chóg cất bước vào thư phòg của phụ thân của nó,nó chạy đến ôm cổ ông.
-Phụ thân nử nhi rất nhớ người.
Ông ôn nhu ôm nó vổ vai nó nói.''Nha đầu lại muốn xin ta thứ gì đúng không.''
-Phụ thân nử nhi nhớ người thật mà,người lại nói vậy nử nhi giận người luôn,nó làm nủg nói.
Ông cười khanh khách ngắt mũi nó''Được,được phụ thân sai.''
-Phụ thân người có muốn ăn gì không nử nhi xuốg bếp nấu cho người ăn lâu rồi nử nhi khôg nấu cho người.
-Không cân cực nhọc như vậy,sai người dưới bếp làm được rồi.
-Như vậy sao được nử nhi muốn nấu cho người ăn,hay người chê nử nhi nấu hk ngon,nó giả bộ uỷ khuất.
-Nha đầu ta sợ con cực nhọc,con nấu gì ta ăn củg ngon.
-Ân,vậy chút con xuốg bếp làm vào món thỉnh phụ thân đến dùng bửa với tụi con.
- Được,con có chuyện gì nói ta nghe ta biết con đến đây không phải để nói nhiêu đây. Ông là người ngoài chiến trườg có rất nhiều kinh nghiệm có thể biết được tâm tư ng,đối mặt.
-Thật k dấu được phụ thân,người củg biết trong kinh thành có một thanh lâu lớn bật nhất kinh thành,nhiều dân nử túng thiếu bán thân ở đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-co-dai/173178/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.