"Phải rồi, vật liệu đá cần mua. Việc mở rộng xưởng rượu trong làng cũng phải bắt tay vào làm. Đại Lương ca, gần đây chàng đừng đến xưởng rượu nữa, yên tâm sắp xếp việc xây nhà hai bên. Bên xưởng rượu quan trọng nhất, xây dựng sớm thì có thể sớm làm nhiều rượu kiếm tiền."
Du Lương hiểu rõ, ở nhà nghỉ ngơi không lâu lại ra khỏi cửa.
Bên xưởng rượu đương nhiên Nam Khê phải qua đó trông coi.
Nhà đất thô xây lên rất nhanh, không đến hai tháng xưởng rượu có thể mở rộng xong. Lần này thật sự phải tuyển một đợt người rồi, không phải một hai người, ít nhất cũng phải sáu người mới được.
Nên tuyển ai đây?
Dân làng gần đây kiếm được không ít tiền vì bến thuyền thông thương, tiền công vài trăm văn một tháng sợ là nhiều người không thèm, những người thèm thì nàng lại chưa chắc đã hài lòng.
Đang nghĩ đến mấy chuyện phiền lòng này, nàng đột nhiên thấy bảy tám đứa trẻ từ cao đến thấp đứng lộn xộn ngoài cửa xưởng rượu.
Đứa lớn như con bò nhỏ vậy, đứa nhỏ nhìn mới chỉ bốn, năm tuổi. Trên mặt treo nước mắt, ngón tay còn trong miệng, lẫn với nước mũi...
Nàng chỉ nhìn một cái đã thấy hơi buồn nôn.
Nhị Nha bên trong vừa thấy nàng đến, lập tức chạy đến bên cạnh nàng nói nhỏ vài câu.
"Nam Khê tỷ, sáng sớm đã có người đến gửi con rồi, nói là thành tâm muốn bái tỷ làm sư phụ."
"Đùa gì vậy, bái sư??"
Nam Khê đau đầu ghê gớm, trực tiếp đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-co-dai-nau-ruou-lam-giau/3712721/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.