Bạch thị lập tức đẩy Nhị Nha về phía Nam Khê, bản thân còn chuẩn bị giơ tay muốn lấy trộm một chiếc màn thầu.
Đồ ăn Thập Ngũ canh chừng rất kỹ, vừa thấy bà ta như vậy lập tức cầm chổi quét về phía bà ta.
Nam nhân đánh nữ nhân công khai vẫn là thiểu số, Bạch thị bị dọa lập tức rụt tay lại, vừa chửi bới vừa ra khỏi xưởng rượu.
Bà ta vừa đi Nhị Nha mới ôm lấy Nam Khê òa một tiếng khóc lên, khóc đau lòng vô cùng. Tiểu Ngưu cũng đứng bên cạnh rơi nước mắt, hắn ta thật sự sợ Nhị Nha sẽ bị đưa về.
Làm việc ở Nam gia đôi khi cũng mệt mỏi, nhưng bọn họ sống rất vui vẻ. Không ai đánh mắng, mỗi ngày còn được ăn no, có được những ngày như vậy ai lại muốn đánh mất chứ.
Tiểu Ngưu nhìn bóng dáng mờ ảo của Bạch thị, trong lòng có một ý nghĩ trở nên càng lúc càng mạnh mẽ.
Hắn ta nhất định phải dẫn muội muội rời khỏi cái nhà đó...
"Thôi đừng khóc nữa, khóc thành mèo mướp con rồi kìa. Mau đến ăn sáng đi, ăn xong còn phải làm việc nữa."
Nam Khê lau nước mắt cho tiểu nha đầu, dỗ dành hai đứa trẻ lấp đầy bụng trước.
Chuyện hôm nay nói cho cùng nàng chỉ là người ngoài, dù muốn giúp đỡ cũng chỉ có thể giúp được ba năm, trong lòng vẫn thấy không thoải mái.
Đang nghĩ lát nữa phải an ủi Nhị Nha cho tốt, đột nhiên mắt liếc thấy Thập Ngũ lén lút đặt một chiếc màn thầu vào vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-co-dai-nau-ruou-lam-giau/3712701/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.