Vợ chồng Lý gia làm việc thật tuyệt tình, biết trưa hai huynh muội có thể ăn no ở Nam gia nên dứt khoát ngừng bữa tối của chúng, bữa sáng trước đây vốn không có.
Nam Khê không phải người nhân đức lớn, nhưng cũng không thể nhìn hai đứa trẻ chịu đói. Nhất là khi ở chung mới thấy hai đứa trẻ này thật chăm chỉ hiểu chuyện đáng yêu. Nên hai ngày nay bữa tối nàng cũng để huynh muội họ ở lại ăn, chỉ nói sau này sẽ trừ vào tiền công.
Tiểu Ngưu biết đạo lý thân thể khỏe mạnh mới có thể làm việc chăm chỉ hơn, trong lòng nhớ ơn Nam gia, ăn cơm cũng không khách sáo.
Hai huynh muội ăn xong đều đợi mọi người ăn xong rồi mới rửa bát dọn dẹp nhà bếp, làm sạch sẽ hết mới đi. Ngược lại làm cho Nam Khê nhàn rỗi không ít.
Đợi hai đứa trẻ vừa đi, Du Lương liền đóng cửa sân bắt đầu "thẩm vấn" ba người.
"Có phải mọi người đang giấu ta làm chuyện gì không?"
Trong lòng Lư thị hoảng hốt, quay đầu nhìn Nam Khê. Nam Khê vẫn bình tĩnh, nói không có chuyện gì giấu hắn cả. Ngay cả Nam Trạch lần này cũng giữ vững biểu cảm không để lộ.
"Vậy sáng nay ta về gặp bà mối trên đường là chuyện gì? Bà ấy nói đợi bát tự của ta và Tiểu Khê hợp xong là có thể đưa sính lễ rồi."
Ba người: "..."
Làm sao cũng không ngờ, là bà mối đã lỡ lời.
Lư thị mở miệng định giải thích, nhìn thấy vẻ mặt không tán thành của con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-co-dai-nau-ruou-lam-giau/3712690/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.