"Chỉ chênh lệch một đêm, có gì khác đâu ạ."
"Đương nhiên là khác chứ, ngày mai ban ngày ở cổng làng sẽ có người thu mua trái cây, con hái xuống đang tươi người ta mua đi giá cũng cao, để qua một đêm va chạm dễ hỏng, bị phát hiện ra còn bị ép giá."
Thì ra là vì thế, Nam Khê cười cười giải thích.
"Con hái xuống không bán đâu, chúng ta tự ăn, tiện thể lấy làm chút rượu."
Lư thị nghe xong đều sửng sốt, xoài cũng có thể làm rượu sao??
Chưa kịp hỏi chi tiết, người đã ra khỏi cửa.
Nam Khê bị những quả xoài trên núi quyến rũ đã lâu, nhìn chúng từ xanh chuyển vàng càng ngày càng thơm, mấy lần suýt nữa không nhịn được hái xuống bóc một quả.
Xuân Nha nói xoài nhà mình mọc tốt nhất, đệ đệ nói xoài nhà mình thơm ngọt nhất. Chút nữa trước khi hái bóc một quả nếm thử giải cơn thèm đã.
Hina
Nàng theo con đường lớn Lộ gia đào ra lên núi, lúc này vườn cây nhà mình đã phá một nửa, nhưng cây xoài Dư Đào thật sự không để ai động đến, là người giữ lời hứa.
Nam Khê chui qua bức tường viện bỏ hoang nhảy vào, nhìn vài cái chọn một quả khá to cũng khá vàng hái xuống.
Không uổng công nàng vất vả gánh nước chăm sóc, quả xoài này mọc to hơn cả bàn tay nàng, tròn trịa còn to hơn cả cánh tay nàng. Chưa bóc vỏ đã có thể ngửi thấy mùi thơm ngọt đậm đà của xoài.
Nàng tìm một chỗ hơi bằng phẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-co-dai-nau-ruou-lam-giau/3712642/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.