Lê Tường không hề mặc những loại giá y nặng trịch như những cô nương đương thời mà là mặc một chiếc trường bào đỏ thẫm có thêu hình chữ Phúc, kết hợp với kiểu tóc đuôi ngựa cao cao, nhìn qua đã thấy cực kỳ anh khí (khí thế hào hùng).
Gương mặt được trang điểm rất phóng khoáng, lại cộng thêm trước n.g.ự.c được bông hoa đỏ thẫm che đi, chỉ sợ người nào không nắm rõ tình hình chợt nhìn lên lại ngỡ vị quan quân trẻ tuổi anh tuấn nhà ai đi đón dâu.
"Tiểu lang quân này thật đẹp, không biết là nhà ai thành thân?"
"Cái gì mà tiểu lang quân! Đó là một cô nương! Đây là Lê cô nương, bà chủ Lê Ký bên kia đó, hôm nay nàng ấy đi cưới trượng phu!"
"Trời đất, cưới trượng phu hả? Vậy mà thế trận rùm beng ghê?"
Mấy người qua đường đều bán tín bán nghi. Trong thời đại này, ai ở rể mà chẳng giấu giấu giếm giếm, đây đúng là lần đầu tiên bọn họ gặp người ở rể mà làm ầm ĩ khoa trương lên như vậy.
Những người ven đường có biết hoặc không biết chuyện đều đang bàn tán xôn xao, Lê Tường ngồi trên lưng ngựa cũng loáng thoáng nghe được một chút.
Chẳng qua bọn họ thảo luận cũng chỉ thuần túy là thảo luận mà thôi, không thấy những bình luận ác ý khó nghe.
Mà bọn họ có nói như thế nào nàng cũng chẳng thèm bận tâm. Hôm nay chính là chuyện lớn trong cuộc đời nàng, nhất định phải tận tình vui vẻ!
Đội ngũ đón dâu đi càng ngày càng xa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-co-dai-lam-tieu-co-nuong-loi-hai/3611617/chuong-617.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.