Ngũ Thừa Phong cũng không nghĩ tới mình chỉ nói vài câu mà đuổi được bà ta đi rồi, hắn còn cho rằng phải phí một phen miệng lưỡi thậm chí còn phải ra tay mới có thể tống khứ bà ta đi.
Thật là kỳ quái.
Chẳng lẽ người này đổi tính rồi?
Sau khi Kiều thị đổi tính kia xuống lầu, bà ta lại không chịu rời đi, ngược lại còn ung dung đi dạo trong sảnh lớn, tìm một tiểu nhị hỏi chuyện.
Chuyện bà ta hỏi lại chẳng phải chuyện lớn lao gì, chỉ hỏi một chút về danh tính của chủ nhân tửu lầu bọn họ thôi.
Lê Tường chưa từng dặn bọn họ phải giấu giếm điều gì, cho nên bọn tiểu nhị đều rất dứt khoát trả lời vấn đề Kiều thị hỏi.
Kỳ thật nếu Kiều thị biết chữ, bà ta chỉ cần nhìn bảng hiệu bên ngoài là nắm được tình hình ngay.
Nhưng cũng chẳng sao, lúc này bà ta đã hỏi thăm hết mọi chuyện từ trong miệng tiểu nhị rồi, và sau đó, bà ta chấn động tới mức suýt thì không giữ nổi cái rổ trứng gà.
Một tòa tửu lầu lớn như vậy lại thuộc sở hữu của Lê gia đối diện! Mọi người đều là kẻ quê mùa, tại sao bọn họ có thể một bước lên trời?!
Nếu chuyện tửu lầu này là thật, vậy nhất định chuyện giữa tiểu tử thúi tứ oa kia và Tương nha đầu này cũng là sự thật!
Chậc, lâu ngày không gặp thật không ngờ nổi hai đứa này lại đi lại gần nhau như vậy. Nói không chừng từ lúc trước ở trong thôn, bọn chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-co-dai-lam-tieu-co-nuong-loi-hai/3611604/chuong-604.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.