Tứ oa có thể đến đây, bà ta là nương của hắn, tự nhiên cũng có thể lên bàn. Người trong thôn đi uống rượu nhà ai chẳng dắt díu già trẻ theo, bà ta đi theo nhi tử nhà mình đó là chuyện đương nhiên.
Kiều thị không cảm thấy bà ta làm vậy có gì không đúng.
Mà từ sáng sớm nay chưởng quầy Miêu lại được chủ nhân dặn dò không cần thu lễ vật và tiền của Quan gia bên kia.
Lúc trước hắn nhìn người một nhà Quan Phúc kia chỉ đi người không, chẳng chịu mang theo cái gì, người này tốt xấu gì cũng mang theo một rổ trứng gà, cũng coi như có tâm.
Bởi vậy hắn cũng chẳng nghĩ nhiều nữa, hắn chỉ khách khách khí khí dẫn Kiều thị kia lên lầu hai.
Giờ phút này trên lầu không có bao nhiêu người, có rất nhiều bàn trống, chưởng quầy Miêu nghĩ trên lầu có người của Quan gia trên đó, bọn họ đều là người cùng một thôn, chắc chắn không cần hắn giới thiệu nhiều bởi vậy chỉ đưa Kiều thị vào vị trí, còn hắn lại đi xuống lầu tiếp tục làm việc.
Kiều thị nhìn chưởng quầy đi xuống lầu, vừa quay đầu lại, bà ta đã lập tức hưng phấn đổ một nửa những thứ hạt dưa, hạch đào, đậu tằm đang đặt trên bàn vào trong rổ của mình.
Ngày thường những thứ này cũng không phài đồ quý hiếm gì, nhưng bà ta không nỡ bỏ tiền riêng của mình ra mua ăn.
Bây giờ nhìn tửu lầu lớn này như vậy, đồ ăn vặt trên bàn cũng cực kỳ phong phú, chắc hẳn bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-co-dai-lam-tieu-co-nuong-loi-hai/3611602/chuong-602.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.