Hiển nhiên là Kim Vân Châu lại càng không muốn, nàng ấy có Kim Thư hầu hạ rồi. Cho nên sau khi vị v.ú già này đến, công việc của bà ấy chỉ là vẩy nước quét nhà, sắp xếp, dọn dẹp lại đồ đạc trong nhà.
Lê Tường đặt đồ ăn lên bàn, lại đi rửa tay mới thật cẩn thận bế tiểu chất nữ lên.
Nàng cũng không biết vì sao, chỉ biết mỗi lần bế tiểu gia hỏa này lên, nàng sẽ có cảm giác như mình đang ôm một đoàn ánh mặt trời vào trong ngực, cả người đều trở nên ấm áp.
Lại ngửi mùi sữa trên người tiểu chất nữ này, và không tự chủ được cảm thấy nàng ấy là người đáng yêu nhất trên đời.
“Hừ hừ hừ……”
Tiểu Phúc Bảo không ăn no bụng, vẫn đang miệt mài rúc đầu vào tìm ăn.
Lê Tường có thể giúp được bất cứ chuyện gì, chỉ có chuyện này là không thể giúp nổi, nàng chỉ có thể đi rót chén nước sôi thổi thổi, rồi cầm cái muỗng nhỏ, nhẹ nhàng đút cho nàng ấy một chút.
Những tiểu oa nhi nhỏ chừng này, không ăn được thứ gì cả, ngoại trừ sữa mẹ chỉ có uống nước đỡ khó chịu thôi.
Và như vậy, không cần biết là thứ gì, chỉ cần có cái gì đó vào miệng là tiểu oa nhi này sẽ yên tĩnh lại.
Tiểu Phúc Bảo ngoan ngoãn uống nước nàng đút cho, ngẫu nhiên còn mở to hai mắt nhìn Lê Tường, đôi mắt to ngập nước kia, đáng yêu muốn chết.
Kim Vân Châu thấy thế mới yên lòng chuẩn bị ăn cơm. Hôm nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-co-dai-lam-tieu-co-nuong-loi-hai/3611585/chuong-585.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.