Chương trước
Chương sau
Cuối cùng Lê Giang đành phải ôm trứng gà nhuộm đỏ ra ngoài đi phát.

Cả nhà ai bận việc nấy, chỉ có Lê Trạch chẳng phải đi đâu, công việc của hắn lúc này là một mực canh giữ trong phòng.

Kỳ thật Kim Vân Châu chỉ đau đớn lúc vừa sinh thôi, sau khi sinh xong, nàng ấy đã nghỉ ngơi hơn một canh giờ, sớm không còn chuyện gì nữa.

Lần đầu được làm nương, nàng ấy vẫn chưa biết cách ôm hài tử. Nhìn thân hình nhỏ nhắn của nữ nhi, nàng ấy không dám duỗi tay ra ôm, chỉ có thể nằm bên cạnh thật cẩn thận sờ lên khuôn mặt nhỏ nhắn của nữ nhi yêu dấu.

“Thời điểm thứ muội nhà ta mới sinh ra còn xấu hơn Tiểu Phúc Bao nhiều, hiện giờ nàng lớn lên lại không tồi, chắc chắn sau này khi Tiểu Phúc Bao nhà ta nảy nở ra sẽ đẹp hơn nàng.”

“Dĩ nhiên rồi, nữ nhi nhà chúng ta lớn lên sẽ giống nàng, nhất định cực kỳ xinh đẹp.”

Lê Trạch đổ ra một sọt những lời dỗ dành ngon ngọt, dỗ dành một hồi, ngay cả chính hắn cũng cảm thấy khuôn mặt nhăn nhúm của nữ nhi trở nên xinh đẹp cực kỳ. Thật sự là ngậm trong miệng sợ tan, đặt vào lòng bàn tay sợ ngã.

“Vân Châu, có cần tuyển nhũ mẫu cho Tiểu Phúc Bao hay không? Hiện giờ nàng đang ở cữ, không được ra khỏi cửa, tạm thời đành phải ở tửu lầu bên này một tháng vậy.”

Kim Vân Châu sửng sốt, nàng ấy nhìn nữ nhi, từ đáy lòng dâng lên một ý niệm phải từ chối.

Chỉ cần tưởng tượng tới cảnh tâm can bảo bối cảu mình bị một nữ nhân khác ôm vào trong n.g.ự.c cả ngày, ăn sữa của nàng ta, về sau nữ nhi cũng thân cận với nàng ta, chỉ cần vậy thôi, nàng ấy đã không chịu nổi rồi.

Từ nhỏ, nàng ấy cũng thân cận với nãi ma ma, cho nên đặc biệt hiểu loại cảm thụ này.

“Không cần, không cần mời nhũ mẫu đâu. Ta sẽ tự cho Tiểu Phúc Bao ăn sữa.”

Vừa đưa ra quyết định này, Kim Vân Châu cảm thấy cả người mình đều nhẹ nhàng hơn không ít. Nàng ấy không hề muốn nữ nhi nhà mình thân cận với người khác.

Lê Trạch cũng không hỏi nhiều, dù sao tức phụ đã quyết định, hắn chỉ việc nghe theo thôi. Phu thê nhà hắn đều không có chút kinh nghiệm nào về phương diện dưỡng dục hài tử này nhưng cũng không cần nhũ mẫu, bởi vì đã có nương ở bên cạnh dạy dỗ, chăm sóc rồi, sẽ không kém hơn.

Phu thê bọn họ đã thương lượng xong chuyện này, ngày hôm sau, bọn họ lập tức cho nhũ mẫu kia nghỉ việc.

Bởi vì Kim Vân Châu sinh quá bất ngờ, cho nên tửu lầu cũng trở nên náo nhiệt hơn. Đằng trước làm hoạt động, trong hậu viện vang lên tiếng hài nhi kêu, tiếng khóc của Tiểu Phúc Bao kia lớn đến mức cách hai cánh cửa đóng chặt vẫn có thể nghe được rành mạch thanh âm của nàng ấy.

Bởi vậy, tâm trí của cả nhà đều đặt hết lên người nàng.

Lê Tường không biết ôm hài tử cho nên cũng không dám đi ôm thân mình mềm như bông của chất nữ, nàng chỉ có thể làm một việc trong khả năng cho phép đó là làm những món ăn bổ dưỡng, thích hợp cho người ở cữ, giúp tẩu tử nhanh xuống sữa.

Muốn nói tới những món ăn nhanh gọi sữa về này, đương nhiên phải kể tới canh cá trích và canh móng heo, hai món này là có hiệu quả tốt nhất.

Thế nhưng, mỗi ngày ở cữ, Kim Vân Châu đều phải ăn mấy món kiểu này, nàng ấy đã ngấy tới tận cổ rồi.

Sau một lần Kim Vân Châu không nhịn nổi nữa, ăn vào là phun ra, Lê Tường đã cân nhắc tới chuyện sửa lại thực đơn cho tẩu tử nhà mình.

Tẩu tẩu thích ăn cay, thế nhưng người ở cữ không được ăn mấy món này, mỗi ngày chỉ cho nàng ấy ăn những món thanh đạm kia quả thật làm khó nàng ấy quá.

Cho nên chạng vạng hôm qua, Lê Tường nhờ phụ thân chuyển lời cho mấy người Cừu thúc bảo bọn họ bắt chút lươn rồi ngày hôm nay đưa tới.

Không xào cay được, nhưng làm một chút thức ăn đậm đà hơn thì vẫn được, ở cữ nhất định phải thư thái và ăn ngon mới tốt.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.