Phải nói là mùi trên người nàng ấy chẳng khác nào nửa tháng không thèm vệ sinh, tắm rửa. Gặp người như vậy, Lê Tường thậm chí còn không muốn xem tay, cứ như thế chuẩn bị trực tiếp vòng qua, kết quả cô nương kia lại tự mình duỗi tay ra cho nàng xem.
Hử? Không có lấy một vết chai nào……
Lê Tường có chút tò mò đưa mắt nhìn nàng ấy nhiều hơn hai cái.
Đôi bàn tay như vậy thật sự có chút không hợp với cơ thể bốc mùi kia, chắc chắn nàng ấy không phải tiểu cô nương nông thôn.
Trên người lại có mùi hôi thối như vậy, cũng không giống một người bị gia đình giàu có sàng lọc ra.
“Ngươi……”
“Ta tên là Tâm Nhược.”
Tiểu cô nương nói rất dứt khoát, nhưng thanh âm rõ ràng có chút run rẩy, ánh mắt nàng ấy nhìn Lê Tường cũng tràn ngập bất an.
Biểu hiện này của nàng ấy, lập tức khiến người ta không hiểu rốt cuộc là nàng ấy hy vọng bị mua đi, hay là hy vọng được ở lại.
Tâm Nhược…… Một cái tên có ý nghĩa là không cần phải phiền nhiễu vì cuộc sống sinh hoạt hàng ngày, trong trái tim thuần túy đầy thiện lương.
Một cái tên như vậy thật sự không giống cái tên của một cô nương nông thôn.
Lê Tường đánh giá nàng ấy trên dưới một phen, cô nương này lớn nhất chỉ chừng 13-14 tuổi, trên người có mùi khó chịu nhưng dáng vẻ không tồi.
Không có một chút rụt rè nào, sống lưng vẫn luôn dựng thẳng tắp, nhìn ra được một ít bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-co-dai-lam-tieu-co-nuong-loi-hai/3611566/chuong-566.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.