Nàng vừa nói dứt lời, đã lập tức cảm nhận được tâm tình Ngũ Thừa Phong uể oải xuống, y hệt một chú cún nhỏ bị mất khúc xương vậy.
Sau đó, dường như theo bản năng, nàng lại bổ sung thêm một câu: “Không phải ta không thích.”
Không phải không thích, đó chính là thích!
Cả người Ngũ Thừa Phong lập tức như được thổi gió xuân vào mặt, hắn nở nụ cười đầy sung sướng như vừa nhặt được tiền.
Lê Tường bị hắn nhìn chăm chú đến mức ngượng ngùng, nàng không nói thêm gì nữa đã vội vàng chạy khỏi phòng mình, qua sau bếp kiểm kê.
Từ sau khi phòng bếp bắt đầu chế độ vài ngày sẽ kiểm kê nguyên liệu nấu ăn một lần, hiện giờ đã không còn thấy thứ gì bị trộm mất nữa.
Đương nhiên cũng vì trong phòng bếp chỉ còn lại những người đáng tin cậy mà thôi, nhưng nàng phải duy trì cách làm việc này, ngày sau bọn họ còn phải tuyển thêm người mới mà.
Có vài thứ, nàng phải lập tức dạy bọn họ, sau khi dạy được đồ đệ, nàng cũng có thể rảnh tay làm chuyện khác.
Mục tiêu của Lê Tường cũng không có quá to lớn hay xa xôi, nàng chỉ có một mục đích chính là biến tửu lầu nhà mình trở nên càng ngày càng lớn hơn ở An Lăng mà thôi.
Hiện giờ trên tay nàng đã có không ít tiền bạc rồi, cứ dựa theo tốc độ kiếm tiền hiện giờ của tửu lầu, chưa đầy hai, ba năm nữa, nàng hoàn toàn có thể mua được một toà đại tửu lầu ở An Lăng này.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-co-dai-lam-tieu-co-nuong-loi-hai/3611557/chuong-557.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.