Mấy hạ nhân sợ tới mức hồn vía bay lên mây, sờ soạng muốn đi thông báo cho Lê Trạch một tiếng rồi chạy dọc theo đại lộ đi luôn.
Lê Trạch đang mơ mơ màng màng, chỉ nhớ là hắn nghe được hai chữ có cường đạo tập kích, sau đó lập tức tỉnh táo hơn vài phần mang theo gia sản từ trên xe nhảy xuống.
Đầu hắn vốn đang đau đớn lại nghe được thanh âm đao kiếm va chạm bên kia, càng căng thẳng hơn vài phần.
Hiện giờ hắn chỉ một lòng muốn đi thật nhanh, đầu óc váng vất cũng thanh tỉnh được một chút.
Hắn cũng biết đám tiêu đầu bên kia đang đánh nhau với bọn cướp, nhưng hắn không thể qua bên đó, đi tới đó chẳng khác nào đi chịu chết.
Cũng may hắn vẫn nhớ rõ phương hướng tới đại lộ, hắn không cần suy nghĩ thêm đã lao thẳng về hướng đại lộ, nhanh chóng chạy thoát thân rồi.
Tuy con đường này không phải đường chính, nhưng có không ít người đi buôn bán qua đây. Nếu vận khí tốt, hắn có thể gặp gỡ đoàn xe, vậy đám người bọn họ được cứu rồi.
Đáng tiếc rất nhanh sau đó đã có người đuổi theo hắn. Ai bảo hắn chính là ông chủ chứ?
Xe ngựa của hắn đã bị người ta một mực nhìn chằm chằm từ lâu. Hiện giờ nhóm tiêu sư ốc còn không mang nổi mình ốc, hiển nhiên đây chính là cơ hội tuyệt vời để bọn cướp kia tới bắt ông chủ.
Lê Trạch rơi vào tình huống này cũng không quan tâm tới mặt mũi nữa, hắn vừa chạy vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-co-dai-lam-tieu-co-nuong-loi-hai/3611544/chuong-544.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.