Cơ hồ là trong một đêm, mọi phiền toái của Lê Ký Tửu Lầu đã biến mất không còn tăm tích. Những thương hộ từng bội ước, hiện giờ lại lần lượt tìm tới cửa muốn nối lại quan hệ hợp tác.
Chưởng quầy Miêu bị bọn họ làm phiền đến mức đau đầu không thôi, vốn hắn còn muốn hoà khí sinh tài, kết quả một đám người cứ cuốn lấy hắn muốn nhờ hắn nói giúp vài lời hay trước mặt Lê Tường.
“Chưởng quầy Miêu, chúng ta đều là lão bằng hữu quen biết đã nhiều năm, chuyện lần này chúng ta chỉ là bất đắc dĩ mà thôi. Thế lực của Đông Hoa bên kia, người trong An Lăng chúng ta ai mà không biết. Đắc tội bọn họ, chẳng người nào được yên lành.”
“Ông chủ Trần à, cái danh bằng hữu này ta đâu dám nhận, lấy đâu ra loại bằng hữu thoáng thấy người ta khó khăn là chọc cho một dao?”
Đến bây giờ chưởng quầy Miêu vẫn còn nhớ rõ tâm trạng suy sụp của hắn khi đám người này tới cửa đòi bội ước, cảm giác kia, chẳng khác nào trời sập xuống.
Nếu không phải tiểu chủ nhân nghĩ ra mấy hoạt động kia, lại đi tới nông thôn gom tôm hùm đất trở về, nói không chừng hiện giờ Lê Ký nhà bọn họ đã sụp đổ hoàn toàn rồi.
“Chủ nhân của chúng ta nói, một lần bất trung trăm lần không tới. Kể cả khi nguyên liệu nấu ăn nhà các ngươi tốt tới đâu, Lê Ký chúng ta sẽ không ký kết khế ước với các ngươi một lần nữa đâu. Đi đi đi, đừng trở ngại chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-co-dai-lam-tieu-co-nuong-loi-hai/3611541/chuong-541.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.