“Kỳ thật buổi sáng hôm nay khi ta tới An Lăng, đã qua thăm hỏi Mông lão rồi. Ngày mai ta sẽ qua Đông Hoa tửu lầu kia nhìn xem, coi như đi một chuyến hoàn toàn giải quyết xong chuyện này. Trước khi ta rời đi cũng sẽ qua nói chuyện với lão nhân gia một chút, ngày sau ngươi có chuyện gì không giải quyết, hoặc việc gì quá gấp gáp, cứ qua tìm lão nhân gia.”
“Mông lão? Là vị Mông lão mà ta đang nghĩ ư?!”
“Đúng vậy, ngoại trừ lão nhân gia đó thì còn ai? Ngươi không biết sao, năm ngoái lão nhân gia vừa đến An Lăng, thế nhưng vẫn luôn ru rú trong nhà, ít người gặp lão nhân gia mà thôi.”
Mông lão trong miệng Liên Nghi Lan chính là Đại tư mã đời trước, cũng là phụ thân của vương hậu đương triều, địa vị của lão nhân gia là quốc trượng cực kỳ cao quý.
Lão nhân gia đã lăn lộn trong quân ngũ cả nửa đời rồi, hiện giờ người ta không còn muốn trở lại cuộc đời đó nữa, chỉ muốn lựa chọn tới nơi có núi có sông, phong cảnh yên bình này dưỡng lão.
Cũng vì lão nhân gia làm người cực kỳ khiêm tốn, cho nên chẳng mấy người gặp được hình dáng chân chính của ngài.
Mà Đại tư mã mới nhậm chức lại có quan hệ gần như là sư đồ với người nọ, Liên Nghi Lan tới An Lăng hiển nhiên phải qua thăm hỏi lão nhân gia trước mới phải đạo.
“Lão gia tử là người khá tốt, chỉ cần ngươi tới cầu một câu, người ta sẽ không từ chối.”
Kim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-co-dai-lam-tieu-co-nuong-loi-hai/3611538/chuong-538.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.