Hai quan sai đi lên nhìn nhìn rồi nhíu mày nói.
“Có chút hôi.”
“Hắc hắc, quan gia thật là ngượng ngùng, lúc ta đi nhà xí quên mất……”
Hắn ta chưa nói dứt lời, mọi người đã ghê tởm muốn tránh xa hắn ta rồi.
Khả năng thừa nhận của Lê Tường cũng không kém nhưng thấy một màn này, nàng cũng không nhịn được cảm thấy ghê tởm, nàng không muốn kéo dài thời gian thêm nữa, chỉ muốn lập tức đuổi người bẩn thỉu này ra ngoài thôi.
“Ngươi nói dối, đó chính là mùi vị trên người ngươi. Ta đã tận mắt nhìn thấy ngươi thò tay vào trong xiêm y lau thứ mùi này rồi cho tức phụ của ngươi ngửi.”
Nam nhân kia đang tươi cười, lập tức nụ cười trên mặt hắn ta trở nên méo mó. Hắn ta cũng không biết vì sao Lê Tường lại đoán ra chuyện này.
Nhưng có quan sai ở đây, hắn ta muốn nguỵ biện thế nào cũng không có tác dụng, kể cả có tác dụng đi nữa, chỉ cần lại gần hắn ngửi một cái là rõ ràng ngay. Mùi vị dưới nách hắn không thể nói dối, đủ để chứng minh kẻ nói dối ở đây là hắn.
Hai người rất nhanh bị mang đi, trong lòng Lê Tường cảm thấy có chút phiền. Hôm nay không phải Đông Hoa thì chính là Thực Vi Thiên ra tay, chỉ cần nhà nàng còn kinh doanh tửu lầu, chắc chắn không tránh khỏi những chuyện kiểu như thế này.
Một lần hai lần ba lần, càng nghĩ càng thấy phiền.
Nàng đang muốn suy nghĩ một cách để khiến những người đó nếm phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-co-dai-lam-tieu-co-nuong-loi-hai/3611532/chuong-532.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.