“Nếu khách quan không cần sợi dây thừng nhân duyên ấy cũng có thể đổi thành một trăm đồng bối mang đi. Đó là nội dung giải ba.”
Đám thực khách càng nghe càng thấy hứng thú, gấp không chờ nổi, vội vàng hỏi: “Vậy giải nhất, giải nhì thì sao?”
Giải ba đã trị giá một trăm đồng bối, hai giải bên trên thì sao? Thật khiến người ta ngứa ngáy trong lòng mà.
Chưởng quầy Miêu cũng không chơi trò úp úp mở mở, hắn lại nhờ Minh Tâm ra sau quầy xoay người lấy ra năm tấm thẻ bài bằng gỗ được Lê Tường đặc chế.
Thẻ bài bằng gỗ này nhìn ngăn nắp không quá đặc biệt, đặc biệt là hàng chữ tiếng anh được Lê
Tương viết lên trên nó.
Nàng viết rất qua loa, nhưng những người khác chắn chắn không thể mô phỏng được giống như vậy.
“Đây là thẻ bài may mắn chủ được nhân chúng ta đặc chế, tổng cộng có năm miếng, nếu bên dưới đ ĩa đựng đồ ăn có một chữ Vận, như vậy người đó sẽ được đổi một tấm thẻ bài. Một miếng thẻ bài trị giá một ngân bối, có thể trực tiếp mang nó tới tửu lầu chúng ta để được khấu trừ!”
“Oa! Còn có chuyện như vậy?!”
“Một ngân bối! Nếu mỗi ngày tới đây ăn một món, vậy có thể ăn được hai tháng đồ ăn đó!”
Phần thưởng cho giải ba kia không được quá nhiều người động tâm, nhưng lần này thì gãi đúng chỗ ngứa của mọi người rồi.
Chỉ cần chọn vài món thức ăn chay ăn là có cơ hội trúng thưởng, ai không muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-co-dai-lam-tieu-co-nuong-loi-hai/3611515/chuong-515.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.