“Hả? Tại sao ngươi biết là có người đưa cho ta?”
Nàng ấy quơ quơ cái dây thừng trên tay, kéo ra nhìn một cái.
“Lần trước bị thương, lúc một huynh đệ đưa thuốc trị thương cho ta, sợi dây này được treo trên bình thuốc đó. Ta thấy đẹp nên giữ lại.”
“A…”
Hai chữ huynh đệ này rất nhiều ý nghĩa nha, khó trách hắn phải cột lên bình thuốc mới dám đưa qua.
“Thanh Chi tỷ tỷ, trước kia ngươi có đi cùng phu nhân tới miếu Huyền Nữ chưa?”
“Có nha, một năm phải đi rất nhiều lần đó.”
“Vậy ngươi có qua nhìn cây Nhân Duyên không?”
“Ta chỉ qua liếc một cái chứ không quá chú ý. Đều là mấy người nam nữ sinh tình, chẳng có gì hay ho mà xem.”
Tuy Thanh Chi không biết Lê Tường hỏi nàng ấy chuyện này để làm gì, nhưng nàng ấy vẫn nghiêm túc trả lời.
Cũng không biết vì sao sau khi nghe nàng ấy trở lời xong, Tương nha đầu kia lại cười ầm ĩ lên.
“Thanh Chi tỷ tỷ, lần tới nếu ngươi lại qua miếu Huyền Nữ, thế thì cần phải qua cây Nhân Duyên nhìn kỹ một lần đi.”
“Thôi, xem cái kia làm cái gì, nếu tới đó cầu nhân duyên có tác dụng, chủ tử của ta cũng không bị phu nhân thờ ơ, ở một mình trong Tần trạch nhiều năm như vậy.”
Lê Tường sửng sốt một cái rồi lại ghé vào trên bàn cười càng vui vẻ hơn.
Nàng ấy nói rất có đạo lý, ha ha ha ha ha ha ha……
Thanh Chi hoàn toàn không hiểu vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-co-dai-lam-tieu-co-nuong-loi-hai/3611499/chuong-499.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.