Trượng phu nhà nàng ấy vẫn chưa trở về, nàng ấy chỉ có thể tự mình thu dọn trước.
Viên Viên cũng cong m.ô.n.g giúp nương của hắn nhặt mái ngói.
Tinh lực trên người hắn đang tràn đầy, mỗi lần nhặt được chừng một, hai mảnh, chạy tới chạy lui qua lại cũng giúp đỡ được không ít việc cho nương.
“Nương, có con ngựa tới nhà chúng ta!”
Trân Nương đưa mắt nhìn ra ngoài cửa, đúng thật là ở ven đường có một chiếc xe ngựa vừa dừng lại.
Ngay sau đó, một nam nhân bụng phệ đã bước xuống xe, đi thẳng vào nhà bọn họ.
Nàng ấy theo bản năng muốn đi ra cổng cài chốt cửa.
Trước mắt sắc trời dần tối rồi, trượng phu nhà nàng vẫn chưa trở về, nếu nàng ấy dám cho một nam nhân xa lạ vào nhà, lỡ như có người nhìn thấy, chẳng biết người ta sẽ đồn đại lung tung thành cái dạng gì đâu.
“Ngươi tới tìm trượng phu nhà ta phải không? Hắn rất nhanh sẽ trở lại, làm phiền ngươi chờ ở bên ngoài trong chốc lát.”
Đại chưởng quầy ở bên ngoài cổng rất nghẹn khuất, nhưng nghĩ tới nhiệm vụ của mình, hắn vẫn cố gắng nhịn xuống.
Đợi ba mươi phút sau, cuối cùng hắn cũng chờ được tới lúc Khương Mẫn trở về.
Hắn nhạy cảm phát hiện một thân toàn hương vị tê cay trên người Khương Mẫn, mà loại hương vị này chỉ có người thường xuyên tiếp xúc gần với nó mới có thể lây dính lên người lâu tới vậy.
Hai mắt đại chưởng quầy sáng ngời, hắn lập tức đi lên chào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-co-dai-lam-tieu-co-nuong-loi-hai/3611484/chuong-484.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.